Kháng nghị của hai hùng hài tử quyết đoán bị bác bỏ, thế nhưng hành vi khắc khẩu của Lục Viễn cùng hai đứa trẻ nhận đến Lục Ninh cười nhạo.
“Bọn nó mới bốn tuổi!” Lục Ninh nói.
Lục Viễn nghiêm túc nhìn hắn, “Đừng coi chúng nó trở thành trẻ con bốn tuổi chân chính.”
Lục Ninh ngẩn ra, lập tức nói, “Dù có như vậy thì chúng nó vẫn nhỏ hơn ngươi quá nhiều!” Có yêu nghiệt cỡ nào thì cũng vẫn là trẻ con a……
Lục Viễn thực khó chịu bĩu môi.
Ở trong lòng hắn là coi hai tiểu hỗn huyết vừa mới bốn tuổi này trở thành đối tượng bình đẳng đối đãi, vì thế đi, bọn nó biểu hiện ra ý đồ mạnh mẽ muốn thân cận Lục Ninh, đương nhiên sẽ khiến hắn mất hứng.
Việc Phí Xuân Lâm nói Cố Di yêu cầu Lục Viễn không cần lo lắng, cách kỳ thi đại học chỉ còn một tuần, quả thật không nhiều thời gian đi hỏi việc này như vậy, Lục Viễn lại vẫn gọi cho Chung Du Bạch một cuộc.
Chung Du Bạch nói trong điện thoại, Lục Viễn lại mẫn cảm nghe ra cái gì, “Có phải anh cũng biết đúng không?”
Chung Du Bạch không phản bác, “Gần đây mới biết được chút tin tức, đừng có gấp, tôi sẽ điều tra rõ ràng.”
Cúp điện thoại, Chung Du Bạch nhìn Trình Thương Thuật trước mặt, “Bọn họ là cố ý đúng không?”
“Đúng, bọn họ muốn cho Lục Viễn làm ra việc gì không lý trí.” Trình Thương Thuật trào phúng cười cười, “Tôi đã nói qua với cậu, địch nhân của địch nhân, tự nhiên chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ma-quy-cu-tinh/2855321/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.