Thái độ của Lục Viễn bỗng nhiên trở nên rất đoan chính, khiến cho Lục Ninh không có biện pháp cũng chỉ có thể nghiêm túc theo, Bình đài cho tuyển thủ bọn họ phòng luyện ca đặc biệt, cũng tìm giáo viên chuyên nghiệp đến chỉ đạo, Lục Ninh phát hiện mỗi lần chỉ cần y và Lục Viễn xuất hiện các tuyển thủ khác liền tránh đi, đương nhiên, tốt một chút sẽ cười cười với bọn họ, xấu một chút thì có lẽ còn có một hai cái xem thường.
Nhóm tuyển thủ lúc này không giống tuyển thủ sau khi tuyển tú, không nhiều tâm tư như vậy, thứ nhất là tuổi còn nhỏ, thứ hai là còn chưa chân chính đi vào trong giới giải trí, đối với cảm xúc đương nhiên không giống như những người trong giới giỏi về che dấu, thậm chí bởi vì tuổi còn nhỏ, ngay cả tâm ghen tị cũng biểu hiện rất rõ ràng.
Khác biệt đãi ngộ của Bình đài đối Lục Ninh cùng Lục Viễn khiến cho những người khác không muốn cùng bọn họ đứng cùng một nơi, thật giống như trong trường học, học sinh học tập tốt nhất thường thường có rất ít bạn bè chân chính, học bá luôn tịch mịch, có một từ kêu “cao xử bất thắng hàn(1)”, hơn nữa diện mạo Lục Ninh cùng Lục Viễn rất vượt trội, bản thân cũng không phải chỉ có lực tương tác bề ngoài.
Lục Ninh căn bản không thèm để ý cái này, ngẫu nhiên có tuyển thủ yếu ớt nói vài câu vui đùa một chút cũng không buồn cười, y cảm thấy căn bản không có gì, kiếp trước y đã thấy nhiều hơn, lúc vừa mới nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ma-quy-cu-tinh/127197/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.