Những ngày kế tiếp Tống Thanh Di đều dành 2 canh giờ buổi sáng ở thư phòng để học tập, giữa trưa trở về phòng cùng chính quân ăn cơm, buổi chiều lại cùng phụ thân thỉnh giáo, so với những năm học ở thư viện còn cố gắng nhiều hơn.
Tống lão gia tự nhiên là an lòng.
Chỉ có Tống Thanh Di chính mình rõ ràng, hắn hiện giờ so với ở thư viện vui chơi ngoạn nháo còn phải cố gắng nhiều.
Tuy rằng Tống Thanh Di cũng không tiếp xúc qua với phương thức chế tác lưu ly, về việc kế thừa còn có chút bài xích, nhưng dù sao từ nhỏ sinh ra trong một gia tộc như vậy, mưa dầm thấm đất, đồi với việc chế tác cũng có hiểu biết cơ bản. Chính là thực sự học tập mới hiểu được việc chế tác lưu ly so với hắn hiểu biết thì càng tinh xảo và xúc tích hơn nhiều.
Đồ thủ công vốn không phải có nguồn gốc từ cố quốc, mà nhiều năm trước xuất phát từ phương tây, màu sắc được đế vương yêu thích, thậm chí còn cao quý hơn vàng bạc, đá quý, gốm sứ, thanh đồng, trong năm loại danh khí thì nó đứng đầu, cũng bởi vì nó trong sáng diễm lệ cùng kim, ngân, xà cừ, hổ phách, san hô, mã não được liệt vào thất bảo trong phật gia. Lưu ly được truyền thừa đã lâu, kỹ xảo ngay từ đầu thô ráp đến hiện nay trở nên tinh xảo, hình thức cũng dần phong phú. Sớm nhất là những cây sáo bằng thủy tinh và pha lê được các đế vương mang theo bên mình, đến tới những viên ngọc được mô phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-luu-ly-tuong/261223/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.