Một rương sách lớn như vậy, không có khả năng chỉ có phương thức chế tác chính của lưu ly, Tống Thanh Di có chút đau đầu mở thùng ra,nhưng hắn thật không ngờ, phụ thân sẽ đem nhiều sách như vậy cho hắn, xem ra hắn phải xem hết trong hai ngày.
Đại khái lục lọi một chút, mới hiệu được phụ thân đưa cho hắn không chỉ nội dung yêu cầu chế tác, mà còn có nội dung lịch sử bắt đầu về lưu ly của Tống gia, cùng với một chút sổ sách của nhà xưởng trong nhà.
Tống Thanh Di có chút trố mắt, hắn quả thật có ý muốn chậm rãi nhúng tay vào chuyện kinh doanh của gia đình, để sau này trong lúc ứng đối thì lời nói mới có trọng lượng, chính là lúc trước hắn một mực mặt kệ, chỉ phải đành làm từng bước chậm rãi biểu hiện trước mặt phụ thân, nhưng không có nghĩ tới hắn mới chỉ hỏi một chút, mà phụ thân đã trực tiếp đưa đến như vậy. Có thể thấy phụ thân từ trước đến nay vẫn luôn chờ hắn trưởng thành để hoàn thành trách nhiệm của con trai trưởng cũng không muốn hắn mang trên lưng cái danh bất hiếu. Tống Thanh Di ngẫm lại hành vi vô sỉ của mình kiếp trước, không khỏi hối hận thật lâu. Phụ thân lúc đó, chính là chết cũng không nhắm mắt đi.
Tống Thanh Di nắm sách có chút dùng sức, hắn hối hận, không phải lần đầu tiên, lại vô cùng khắc sâu. Hắn là người chẳng ra gì, lại thẹn với cha mẹ, thẹn với chính thê vô tội, lại càng thẹn với liệt tổ liệt tông Tống gia.
Bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-luu-ly-tuong/261222/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.