Mấy học sinh tấn công người chặn ở đằng trước thậm chí cũng bị đám đông chèn ép đến là không kịp há mồm trở tay.
Thật không biết là ai dũng cảm mở đường nữa…
Ninh Ân thuận thế “xuôi” theo dòng người mà xuống, mặc dù tình thế có hơi ná thở nhưng dù sao thì cậu cũng đã được ra khỏi toà nhà học chật cứng kia.
Dừng lại lấy hơi một chút, đến khi nhìn ra bên ngoài cổng trường cậu mới kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời. Bên ngoài đường, những đoàn người có chạy xe, có chạy bộ, có cả bỏ xe chạy bộ đều đang nối đuôi nhau bỏ chạy.
Có cần phải nghiêm trọng như vậy không? Rốt cuộc thì chuyện gì đang sảy ra với thành phố này vậy?
Đằng sau lưng cậu là toà nhà học, trong đó đang rất ồn ào, thấp thoáng còn nghe được những tiếp gào man rợ như thể một con thú xổng chuồng đang gào rú cùng những tiếng la hét thất thanh của một số học sinh.
Thật không muốn nghĩ tới nhưng cảnh này cứ như thể trong bộ phim xác sống mà hai hôm trước cậu vừa mới xem vậy…
Trước tiên cứ phải tìm được về nhà đã rồi tính sau, Ninh Ân khoác lại balo của mình, ra khỏi cổng chạy về phía nhà mình, vì đường lớn quá chật nên cậu đành phải trèo lên tường vao rồi nhảy vào một con ngõ tắt để về.
Khác với đường lớn, vì trong đây đường khá nhỏ nên không có một ai nghĩ đến việc sử dụng nó để chạy.
Ngoài đường lớn, hết tiếng còi xe inh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lao-chong-co-102/3450993/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.