Chương trước
Chương sau
Ngọc Chương ngẩng đầu.
Nam nhân đứng dưới bóng tối của ngọn đèn, ngũ quan mơ hồ thành một mảnh, mặc dù tận lực thu liễm khí thế, thế nhưng vẫn là tồn tại rực rỡ khiến người ta không thể nào xao lãng.
Thân là Alpha, nguyên soái chưởng quản của Lạp Hỗ tinh cầu, nam nhân có sự kiêu ngạo cùng cốt khí của mình, nhưng cho dù như thế, ở trước mặt tình yêu vẫn không hề do dự bỏ xuống vầng hào quang xung quanh người mình, dùng thân phận một người bình thường theo đuổi hắn, vãn hồi hắn. Đối với một người ngồi ở vị trí cao trong một khoảng thời gian dài mà nói thì làm được điểm này đã vô cùng không dễ dàng. Hắn cần gì phải quá nghiêm khắc quá nhiều?
Ngọc Chương ngồi ở mép giường, nhẹ nói: “Em không cảm thấy anh ở đây là miễn cưỡng em.”
Đôi mắt của Vị Chinh sáng khác thường.
“Em đã tiếp nhận anh rồi, anh không thấy sao? Bằng không, tại sao em phải công khai để cho anh vào nhà của em?”
“Ngọc Chương…”
“Được rồi được rồi, chúng ta cũng không còn trẻ như Hạ Mạt và Randall, những lời buồn nôn cũng đừng nói nữa, tranh thủ thời gian ngủ đi. Ngày mai Mạt Mạt phải dậy sớm, em phải làm bữa sáng cho nó.” Ngọc Chương chui vào trong chăn, nửa mở nửa che cởi áo khoác, thay đổi áo ngủ dưới ánh mắt soi mói của nam nhân, xoay người nằm ở bên trong, để ra ít nhất một nửa vị trí. Hắn nhắm mắt lại, đưa lưng về phía Vị Chinh, mặc dù đã sớm dự đoán được thời khắc chung giường chung gối với nam nhân này thế nhưng trái tim vẫn đập rộn như cũ.
Thế nhưng…
Tại sao đợi vài phút rồi mà nam nhân vẫn không có phản ứng?
Hắn đã nói rõ ràng như thế mà Vị Chinh vẫn không hiểu?
Mặc kệ nó!
Dù sao nên nói cũng đã nói, Vị Chinh muốn làm gì đều là chuyện của hắn! Không có quan hệ gì với hắn!
Giường sau lưng bỗng nhiên lõm xuống.
Ngọc Chương lập tức kéo căng thân thể, sau lưng vang lên một loạt tiếng sột soạt, ngay sau đó hắn cũng cảm giác tin tức tố đầy tính xâm lược của Alpha bao quanh người hắn, lại sau đó, chính là hai tay rắn chắc hữu lực giống như hai cái kìm sắt, ôm hắn vào trong lòng…
—— ——
7:00 sáng ngày hôm sau
Hạ Mạt mơ mơ màng màng ra khỏi phòng, cửa phòng bên cạnh đã mở, cậu thò đầu ra nhìn, ló đầu ra nhìn vào bên trong, cái giường trơn bóng không có một chút nếp uốn nào, cái chăn gấp thành hình đậu hủ.
Hì hì, cha rốt cục giải quyết ba ba rồi!
Tâm tình của cậu sung sướng đi tới phòng bếp, vừa bước ra khỏi cửa, chỉ nghe thấy thanh âm phàn nàn cực thấp của Ngọc Chương.
“Đã nói với anh là Mạt Mạt phải dậy sớm, còn giày vò lâu như vậy. Xem đi, nếu Mạt Mạt không thể đúng hạn đi đến xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia thì đều là tại anh!”
“Là ta không được, lần sau sẽ chú ý. Đừng cau mày.”
Hạ Mạt len lén ngó vào trong.
Máy hút khói phát ra tiếng vang nhẹ, sương mù màu trắng bay lượn lờ, toàn bộ biến mất ở giữa khe hở của cỗ máy màu trắng.
Ngọc Chương đứng trước bếp, tay trái đỡ eo, tay phải cầm chiếc đũa, đang khuấy cái gì đó trong nồi.
Vị Chinh đứng ở sau lưng Ngọc Chương, cái cằm đặt trên vai của hắn, hai tay vòng qua nách hắn, nhẹ nhàng mà vòng quanh eo của hắn.
Trông thấy một màn ấp áp ngọt ngào như vậy, Hạ Mạt mừng thầm, lùi đầu, rón ra rón rén đi vào phòng khách.
Bữa sáng là trứng tươi mì sợi, Hạ Mạt cùng Ngọc Chương dùng chén nhỏ bình thường, Vị Chinh dùng là bát sắt.
Nhìn người có ngoại hình cao lớn uy vũ như Vị Chinh lại dùng bát sắt giá rẻ thực sự rất có cảm giác hài hước, Hạ Mạt cúi thấp đầu, nhún hai vai.
Ngọc Chương chú ý tới, vội hỏi: “Mì sợi không thể ăn?”
“Không, không phải.” Hạ Mạt ngẩng đầu, bởi vì rõ ràng nén cười, khóe mắt đều thấm ra nước mắt, cậu dùng lòng bàn tay lau nước mắt, nói: “Là cảm thấy cha dùng bát sắt giá rẻ như vậy thực sự rất khôi hài.”
Ngọc Chương nhìn thoáng qua bát sắt trước mặt Vị Chinh, nhìn nhìn lại khuôn mặt trầm ổn tuấn lãng của nam nhân, nhịn không được cũng nở nụ cười, “Trong nhà không có bộ đồ ăn đặc biệt cho Alpha, tí nữa em đi xuống dưới lầu lấy một bộ.”
Vị Chinh dùng đầu gối nhẹ nhàng mà đụng chân Ngọc Chương một cái, nói: “Được.”
Ngọc Chương không được tự nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, ánh mắt ám chỉ: Hài tử còn ở đây, động tay đông chân làm cái gì?!
Vị Chinh cười với hắn, ngược lại nói với Hạ Mạt: “Cơm nước xong xuôi ta đưa con đi xưởng chế tạo cơ giáp.”
“Vâng!”
Sau khi ăn xong, Vị Chinh lại một lần nữa đeo lên mặt nạ, dẫn Hạ Mạt rời khỏi Thính Vũ hoa viên, thẳng đến xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.
—— ——
Phủ Nội các tổng lý.
Laurent nhận được đề nghị viddeo, ấn nút nghe, gần đây liên tiếp xảy ra chuyện xui xẻo, gã mệt mỏi xoa xoa mi tâm, không nhịn được nói: “Hy vọng lần này cậu có thể nói cho tôi tin tức tốt.”
Tống Tu gật đầu, “Đại nhân. Theo như báo cáo của người giám thị Thính Vũ hoa viên, gần đây ba ba của Hạ Mạt qua lại rất thân cận với một người nam nhân.”
“Cái này thì có gì ngạc nhiên? Ba ba hắn mặc dù là nửa tàn, nhưng mà thắng ở tướng mạo được, có mùa xuân thứ hai rất là bình thường.”
“Thân mật thì đúng là không có gì lạ, nhưng mà thân cao của người này không khỏi có chút kỳ quái.”
Laurent hơi híp mắt lại, “Có ý tứ gì?”
“Căn cứ vào hình thể, người đàn ông này có thể là Alpha. Nhưng trong kho tin tức của Lạp Hỗ tinh cầu lại không có thông tin của người nam nhân này, đương nhiên, cũng không thấy trong kho của Beta, cho nên…”
“Ý của cậu là hắn mang mặt nạ phân tử?”
“Ừm.” Tống Tu nói tiếp đi: “Đại nhân nghĩ loại người như thế nào mới phải mang theo mặt nạ phân tử?”
“Không muốn để cho người khác biết thân phận chân thật của hắn?”
“Đại nhân sáng suốt.” Tống Tu ngay sau đó nói ra điểm nghi vấn thứ hai, “Mặt khác, vừa rồi bọn thuộc hạ còn nói, người đàn ông này mang theo Hạ Mạt trực tiếp đi xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia. Nếu có thể thông qua chứng thực thân phận của Xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia thì chắc chắn phải là lực lượng trung thành của Hoàng đảng.”
“Chậm đã chậm đã, để cho tôi suy nghĩ một chút.” Laurent đi tới đi lui trong phòng, đột nhiên ngừng chân, hỏi: “Người đàn ông này xuất hiện lúc nào?”
“Học kỳ trước, trước khi bắt đầu giải chế tạo cơ giáp.”
“Tại sao biết Ngọc Chương?”
“Cái này thuộc hạ cũng không rõ ràng, chỉ biết là có một ngày hắn bỗng nhiên đi vào tiệm tạp hóa Thính Vũ hoa viên. Căn cứ vào phán đoán, hắn và Ngọc Chương cõ lẽ đã nhận thức từ lúc trước.”
Laurent nhíu chặt lông mày, “Một Alpha giấu diếm thân phận, thích một tên Beta nam nửa tàn phế chỉ có tướng mạo? Tên Alpha này còn có thể mang theo Hạ Mạt thông qua cửa kiểm tra của Xưởng chế tạo cơ giáp…”
Trong đầu bạch quang hiện lên, trực giác nói cho gã biết ý niệm vừa mới lóe qua kia vô cùng quan trọng, thế nhưng dù thế nào cũng không nhớ nổi, gã lo nghĩ mà đi vài vòng, sau đó nói với Tống Tu: “Ở trong đó nhất định có đầu mối quan trọng cùng bí mật gì! Nhanh đi điều tra toàn bộ Alpha trong độ tuổi đó của Hoàng đảng, không thể dùng khuôn mặt để tìm! Phải dùng hình thể! Nhất định phải xác định thân phận của người đàn ông này!”
“Vâng.” Tống Tu hơi chần chờ.
Laurent hỏi: “Còn có chuyện gì sao?”
“Mặt khác, bản thảo về ân tình cừu hận giữa Mingo cùng Diệp Vĩ mà lúc trước ngài bảo đã xong, ngài có cần xem qua không?”
“Không cần. Cậu trực tiếp đăng lên mạng. Nhớ kỹ, đem phần mông lau sạch sẽ, đừng để cho người bên ngoài cầm chuôi.”
“Vâng, đại nhân xin yên tâm.”
—— ——
Vị Chinh đưa Hạ Mạt đến tận cửa xưởng 10 của xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia, sau khi đơn giảm tạm biệt liền kéo xuống mặt nạ phân tử, đổi phi thuyền chuyên dụng của nguyên soái đi đến quân bộ.
Hạ Mạt đứng ở trước lối vào của xưởng 10, ngẩng đầu nhìn tấm biển màu xanh cứng rắn “Xưởng 10 khu 6”, trong nội tâm thản nhiên dâng lên một cỗ trách nhiệm.
Từ hôm nay trở đi, cậu phải toàn tâm đầu nhập vào chế tạo cơ giáp! Trong lòng cậu tràn đầy tâm tình kích động, xoải bước đi vào xưởng 10, không ngờ vừa mới vào đã bị cảnh tượng trong đó làm choáng váng!
Hoa tươi đầy đất, hoa hồng như biển, chỉ để lại một con đường nhỏ thẳng tắp chỉ cho một người đi qua!
Trái tim đột nhiên nhảy dựng, trong đầu lập tức hiện lên hai chữ “Cầu hôn” cực đại lóe sáng, nhưng mà trên thực tế…
Cuối con đường hoa, mấy ngàn vị chế tạo sư lấy Vương thúc cầm đầu tay cầm hoa vẫy vẫy cậu, hai bên đội ngũ còn có người cầm hoành phi đỏ chót —— “Nhiệt liệt hoan nghênh Hạ đại sư vinh quy xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia!”
Hạ Mạt sửng sốt một chút, mặc dù có chút chênh lệch với trong tưởng tượng, nhưng mà nghi thức hoan nghênh như vậy cũng làm cho cậu kích động vô cùng!
Trên mặt mang nụ cười thật to, cậu dọc theo đường nhỏ đi về phía trước, dừng lại giữa mảnh đất trống có đường kính 2m.
Tiền Võ mặc một bộ âu phục chính thức màu xám tro, một đường chạy chậm tới trước mặt Hạ Mạt, cẩn thận từng tí đưa một cái mic mini cho cậu.
Hạ Mạt nói với hắn “Cám ơn”.
Tiền Võ phải gọi là cảm động đến rớt cả nước mắt, lúc quay về như cưỡi mây, cả người đều nhẹ bỗng!
Vương thúc giơ tay lên, ra hiệu mọi người yên tĩnh, “Mọi người hãy nghe tôi nói.”
Mấy ngàn người lập tức giữ yên lặng.
“Trong chiến dịch phản đánh lén FV 700, Hạ đại sư nhất chiến thành danh! Trở thành vị chế tạo sư cấp quốc gia thứ 4 mọi người đều biết! Mặc dù bởi vì đủ loại nguyên nhân tạm thời không thể công bố thân phận chân thật, thế nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến sự tôn kính cùng hâm mộ của chúng ta đối với Hạ đại sư! Phía dưới, để cho chúng ta dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt cho mời Hạ đại sư nói chuyện!”
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Thân thể Hạ Mạt kéo căng thẳng tắp, nhếch miệng lên, giống như thong dong bình tĩnh, trên thực tế mặt đều muốn cười cứng ah ah ah!
Ánh mắt mơ ước của mọi người như là những đốm lửa nhỏ, khiến cho toàn thân của cậu giống như là bị lửa thiêu vậy. Hạ Mạt ho khan hai tiếng, tận lực khống chế âm thanh, chậm rãi nói: “Những lời tôi muốn nói rất đơn giản.” Cậu hít sâu một hơi, “Đó chính là chế tạo cơ giáp hết mình, tăng cường thực lực của Hoàng đảng, cũng nhờ vào đó bảo vệ mỗi người mà chúng ta quan tâm!”
Nói xong lời này, mấy ngàn người lập tức xuất hiện yên lặng ngắn ngủi, sau đó nhanh chóng thấy Vương thúc vỗ tay, “Được!”
“Quả nhiên là chế tạo sư cấp quốc gia! Nói chuyện làm việc không chút nào hàm hồ! Lời nói chất phác chân thành như thế, quả thực nói đến trong tâm khảm của ta!”
“Ah! Trái tim nhảy thật nhanh! Đây là mối tình đầu?!”
“Hãy ngừng việc đó lại đi, nam thần Beta anh dũng thần võ như Hạ đại sư làm sao có thể bị khuất phục bởi đám Alpha ngũ đại tam thô chân thối như các anh?! Muốn nói thích cũng là thích tiểu loli dáng người nhỏ bé mềm mại cơ!”
“Đừng có buồn nôn Hạ đại sư! Người nào không biết cô là một quả ớt chỉ thiên nóng nảy!”
“Muốn chết…”
“…”
Mấy ngàn người vốn đứng thành hàng chỉnh tề lập tức đã bắt đầu ẩu đả, Vương thúc vội vàng nói: “Hạ đại sư, chúng ta có một yêu cầu quá đáng, mong rằng ngài có thể thành toàn.”
Hạ Mạt thụ sủng mà kinh, “Ngài cũng đừng khách khí như vậy, cháu không chịu nổi.”
“Hạ đại sư, chúng ta muốn chia lượt lần lượt an bài người quan sát quá trình ngài chế tạo cơ giáp ở khoảng cách gần, không biết ngài có thể cho phép?”
Vèo một phát đám người không hẹn mà cùng nghiêng đầu!
“Cái gì?! Quan sát?!”
“Lão tử chỉ là một chế tạo sư sơ cấp mà cũng có cơ hội quan sát Hạ đại sư chế tạo cơ giáp ở khoảng cách gần?! Đậu xanh rau má phúc lợi ah! Vương xưởng trưởng quá cấp lực rồi!”
“Yên tĩnh! Yên tĩnh! Nghe Hạ đại sư trả lời thế nào!”
“Xuỵt!”
Mấy ngàn người loạn thành một đoàn nháy mắt quay trở lại đội hình như cũ, tất cả đều khát vọng nhìn chằm chằm Hạ Mạt.
Hạ Mạt chợt cảm thấy áp lực như núi, “Cái này, cháu thì không sao cả. Thế nhưng sau khi mọi người đến thì phải phục tùng sự an bài của Tiền đại gia.”
Tiền Võ được gọi tên lập tức nhấc đầu lên, cố gắng đứng thẳng lưng.
“Vâng. Chúng ta sẽ sẽ dẫn từng nhóm người đến xưởng 10, chi tiết cụ thể sẽ bí mật cùng Tiền đại gia câu thông.”
“Được.” Hạ Mạt sảng khoái trả lời.
Nhóm chế tạo sư đã sớm vểnh tai lên hóng nghe được tin tức này, lập tức vô cùng nhảy dựng lên!
Trời ạ!
Trên thế giới quả thực không có chuyện gì làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào hơn việc có thể gần gũi quan sát chế tạo sư cấp quốc gia chế tạo cơ giáp a!
Hết chương 223.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.