Con ngươi của Trương Lợi co rụt lại.
Randall chú ý tới phản ứng của hắn, thở dài một hơi, “Ta đã sớm biết. Ngay từ đầu ta rất lo lắng, nghĩ là, cậu thông minh như vậy, nên biết đúng mực, lại không nghĩ rằng…”
Trương Lợi quay đầu, ngoan cường không nói lời nào.
“Không phải ta muốn cậu buông tha chỉ hi vọng là cậu không cần bởi vì tình cảm thương tổn chính mình. Cậu và Trần Khiết cùng chơi với nhau từ nhỏ, vô cùng hiểu biết tính cách của nhau. Hắn rất trọng tình cảm, cũng luôn luôn coi cậu là bạn thân. Từ bạn chuyển đổi thành người yêu không phải đơn giản như vậy. Huống chi vị trí của cậu ở trong mắt hắn cơ bản đã thành hình.”
Trương Lợi chậm rãi nhắm mắt lại, “Tớ hiểu, điện hạ.”
“Cậu có thể nghĩ thông là tốt nhất, mọi thứ không thể cưỡng cầu. Nghỉ ngơi thật tốt đi.”
“Ừm.” Trương Lợi xoay người, đưa lưng về phía Randall.
Hắn đã sớm nghĩ tới sự việc có thể sẽ phát triển như vậy, nhưng vẫn là bỏ mặc cho nó xảy ra. Từ đêm qua, hắn cũng đã nghĩ đến mọi việc, chỉ là nhất thời không có cách nào thay đổi tâm tình, mới xuất hiện tình huống hôm nay.
Qua một thời gian ngắn là sẽ được?
Chỉ cần không đi tận lực nhớ tới, thời gian sẽ hòa tan hết thảy.
—— ——
Hạ Mạt, Lance cùng Vu Triết cùng đi ra khỏi bệnh viện.
Sau khi tạm biệt Vu Triết, liền chỉ còn lại có Hạ Mạt cùng Lance.
Lance nói: “Cậu còn chưa có phi thuyền, tớ đưa cậu.”
Hạ Mạt sảng khoái đáp ứng.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981774/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.