Thiết Nhị đứng trong phi thuyền, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm hướng xưởng 10, trong lòng của hắn có một phỏng đoán cực kỳ điên cuồng, mặc dù hắn cho rằng suy đoán này cơ bản không có khả năng, nhưng vẫn điều khiển phi thuyền bay về phía xưởng 10 như trước.
Trong xưởng 10.
Cường quang tản đi, địa chấn cùng nổ mạnh biến mất.
Văn Hoa thân thể yếu kém trực tiếp nằm rạp trên mặt đất ói rối tinh rối mù.
Dương Xuân Hoa cùng Tiền Võ nhắm chặt mắt, mắt không thể thấy.
Chỉ có Văn Hổ là người khôi phục đầu tiên, cũng là người đầu tiên nhìn thấy tình cảnh bên trong sân!
Đống nguyên vật liệu vốn đặt trong sân bỗng nhiên hư không tiêu thất, trên sân bãi trống trải bằng phẳng như bị pháo lazer nổ tung, từ chỗ Hạ Mạt đứng lan tràn sang bốn phía.
Hạ Mạt đưa lưng về phía hắn, đứng ở giữa hố, vẫn không nhúc nhích!
“Hạ, Hạ xưởng trưởng?!”
Văn Hổ chạy tới, hắn không dám tùy ý đụng vào thân thể Hạ Mạt, chỉ có thể trước vây quanh chính diện.
Quần áo Hạ Mạt nguyên vẹn, mà ngay cả tóc đều không bị thổi loạn mảy may. Chỉ từ bề ngoài thì không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu bị thương nào, nhưng cũng là bởi vì như vậy, trong lòng Văn Hổ càng thêm không chắc!
“Hạ xưởng trưởng?” Hắn nhẹ nhàng hô lên.
Hạ Mạt không có phản ứng.
Trong nội tâm Văn Hổ lộp bộp, sẽ không phải, sẽ không phải là đã chết chứ?!
Trái tim bị nhấc lên ở giữa không trung, hắn lại hô một lần nữa “Hạ xưởng trưởng? Hạ xưởng trưởng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981742/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.