Hạ Mạt khó khăn ăn cơm trưa xong, ngồi tại chỗ trước tiên điều chỉnh tốt hô hấp và tâm tình, lúc này cậu mới cười nói với bốn người: “Tốt! Khởi công đi!”
“Vâng…”
Hạ Mạt ý trí chiến đấu sục sôi dẫn bốn người buồn bã ỉu xìu đến giữa sân bãi trống trải.
Hạ Mạt đứng lại, tinh khí tràn trề dò xét nguyên vật liệu, ánh mắt liếc qua đống phi thuyền rậm rạp chằng chịt sau những hàng cây không xa, lập tức nổi da gà, “Tiền đại gia, những người kia làm sao vậy?”
Tiền Võ nhìn xa xa, trong nội tâm lập tức bay lên một loại dự cảm chẳng lành, “Chắc là, chắc là đến xem Hạ tiểu ca chế tạo cơ giáp đi.” Đương nhiên là đến xem chuyện cười a! Đây không phải rõ ràng sao?!
“Thì ra là như vậy.” Hạ Mạt hiểu ra gật đầu, “Tại sao bọn họ không bay gần một chút?”
“Nội quy của xưởng chế tạo cơ giáp quy định, nếu như không có nhận đợc sự đồng ý của trưởng xưởng thì không thể tùy ý tiến vào khu khác.”
“Cái này thật là hợp lý.” Hạ Mạt nói: “Đừng để cho bọn họ đi vào, sẽ làm cháu mất tập trung.”
Tiền Võ giơ tay lên lau một vệt mồ hôi lạnh, lão thật thật muốn biết mạch não của Hạ Mạt rốt cục được cấu tạo như thế nào, đến lúc nào rồi mà còn thoải mái nhàn hạ mà làm bộ làm tịch?! Cậu thật sự không sợ mất mặt xấu hổ sao?!
Hạ Mạt đứng trước đống nguyên vật liệu như một tòa núi nhỏ, ngửa đầu, giống như thâm trầm thật lâu, mới nói với Văn Hổ: “Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981741/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.