Lance, Vu Triết, Trương Lợi cùng Trần Khiết ngồi phi hành khí của mình rời đi.
khu vực đỗ phi thuyền rất nhanh chỉ còn lại Hạ Mạt cùng Randall.
Hạ Mạt vẫn âm thầm bơm hơi, khích lệ mình chủ động đến gần Randall. Thế nhưng chỉ cần vừa đối mắt với Randall, cậu đã quên hết đống lời kịch đã nghĩ ra lúc trước, loại cảm giác vô lực kiếm củi ba năm thiêu một giờ này thực sự là rất không tốt.
“Lên thuyền đi.” Randall thả ra phi thuyền mini.
Hạ Mạt đi theo phía sau hắn, đi vào phi thuyền.
Hai người ngồi ở chủ khoang, không trò chuyện một cái gì, không khí trở nên áp lực một cách khó hiểu.
“Thức ăn ăn không ngon?”
“A?” Hạ Mạt ngẩng đầu nhìn Randall, nhận ra là hắn đang hỏi mình, vội vàng nói:“Không không không, không phải, thực vật mà ngài làm phi thường mỹ vị, chỉ là, chỉ là…… Tôi cảm thấy rất có lỗi vì không thể giúp đỡ ngài.”
Randall nhướn mày,“Thì ra cậu còn nhớ chuyện này?”
“Về sau tôi sẽ nghiêm túc học tập trù nghệ!” Hạ Mạt lập tức biểu đạt quyết tâm.
“A.” Có lẽ là cảm giác Hạ Mạt như vậy rất khả ái, Randall cười khẽ,“Học trù nghệ làm cái gì? Phụ giúp ta?”
Randall nở nụ cười?! Hạ Mạt hoài nghi mình có phải nhìn lầm hay không, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng kia, cho dù nụ cười kia thực không rõ ràng nhưng cậu vẫn có thể khẳng định được tâm tình của Randall bây giờ rất thả lỏng, thậm chí còn vui sướng. Tâm tình của Hạ Mạt cũng theo đó mà vui vẻ lên, cậu sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981638/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.