“Nhị điện hạ…” Trần Khiết thần sắc khó xử.
“Trần Khiết cậu tốt lắm! Trở về bổn cung nhất định bảo phụ hoàng…”
“Lance!”
Lance đột nhiên im tiếng, ủy khuất nhìn chằm chằm Randall.
Randall khe khẽ thở dài, “Nghe lời.”
“Thế nhưng hoàng huynh, Laurent…”
“Nghe lời.”
“Em…” Lance cắn cắn miệng da, cuối cùng hừ một tiếng, “Đăng đăng đăng” chạy đến cửa phòng Trương Lợi, gõ mạnh, “Này! Tranh thủ thời gian rời giường! Tranh thủ thời gian rời giường!”
Trương Lợi mở cửa, ngáp mấy cái liền, mí mắt nửa mở, “Nhị điện hạ sáng sớm tốt lành.”
“Tốt cái gì chứ?!” Lance quặm mặt lại, đưa tay kéo hắn đi ra, “Laurent xuất hiện, bổn cung không muốn để cho hắn vào cửa, nhưng là hoàng huynh…” Lance nhìn thoáng qua Randall, ý tứ không nói tự hiểu.
Trương Lợi lập tức thanh tỉnh, nhíu mày, “Laurent?”
“Ừm.”
“Tại sao gã lại tìm đến chỗ này?”
“Bổn cung làm sao biết?”
Trương Lợi vội vàng sửa sang xong áo ngủ, đi về phía Randall, thấp giọng hỏi thăm: “Đại điện hạ, ngài định cho bọn họ đi vào?”
Randall lãnh đạm nhìn hắn một cái, không đáp mà hỏi: “Tình hình hôm nay cậu vẫn không hiểu?”
Trương Lợi dừng một chút, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua mười thân ảnh bên trong hình chiếu ba chiều, nói: “Tớ hiểu.” Nói xong, hắn lập tức xuống lầu.
Lance thấy thế, nổi giận, ngăn lại hắn giận đùng đùng hỏi: “Cậu làm gì thế?!”
Trương Lợi chống lại Lance, cũng may Randall ở một bên, chỉ nghe Randall nói: “Lance, nghe lời.” Chỉ bốn chữ như vậy, Lance liền im bặt, không ngăn cản Trương Lợi nữa, thế nhưng chờ sau khi Trương Lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981611/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.