Randall đặt Hạ Mạt trong một phòng đơn trên lầu, xuống lầu, ngoại trừ Lance đang chiếu cố Hạ Mạt ra, ba người còn lại trong đội ngũ đều đang ở trong phòng khách, hiển nhiên là đang đợi hắn.
Randall ngồi ở trên ghế sofa một người, “Các cậu đi ngủ trước, tớ gác đêm.”
“Điện hạ, tớ một chút cũng không phiền hà!” Trần Khiết lập tức đứng lên.
Randall dựa vào thành ghế, nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, không giận tự uy, “Bị sâm thử đuổi theo hai ngày còn không mệt mỏi?”
Trần Khiết lập tức nghẹn giống như ăn phải mấy con ruồi.
Âm thanh của Randall lạnh lùng, “Tớ là đội trưởng, tất cả mọi thứ là tớ quyết định. Hôm đầu tớ canh, sau nửa đêm đổi cho cậu. Quyết định như vậy đi, các cậu nhanh đi nghỉ ngơi.”
“Vâng…” Trần Khiết không vui vẻ mà đi lên trên lầu hai.
Trương Lợi gật gật đầu với Randall, “Có việc bảo bọn tớ.”
“Ừm.”
Vu Triết một bên dụi mắt, một bên vịn lan can chậm rãi đi lên.
Randall ngồi ở trên ghế sofa, trước mắt là hình ảnh ba chiều của cả tòa nhà, theo lời nói của Vu Triết, chỉ cần có sinh vật còn sống tới gần liền lập tức sẽ hiện ra chấm đỏ trên màn ảnh.
Ban đêm của sa mạc tới rất nhanh, một khắc trước còn nắng xuân rực rỡ, một giây sau ánh trăng cũng đã chiếu sáng trên trời.
Randall một tay chống cằm, con mắt màu xanh lam bởi vì cảnh đêm mà càng thêm sâu đậm không ngừng nhìn màn hình, nhưng suy nghĩ lại dần dần bay xa.
Trước mắt không khỏi bay ra bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981610/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.