Edit: Linh
Tuần sau lúc An Huệ Lan trở về, liền đem chứng nhận bất động sản cho Dư Lãng. Dư Lãng nhìn thấy tên chúng nhận bất động sản là An Huệ Lan, lại nháo đòi Dư Hải Thiên đem bất động sản đổi thành tên mình, Dư Hải Thiên đùa với Dư Lãng nói y ăn thực dày.
Dư Lãng cầm chứng nhận bất động sản nhìn ngắm nửa ngày, nghĩ đến thứ này là từ trong miệng An Huệ Lan đoạt ra tới, y liền cao hứng. Cuối cùng, hiếm lạ mà cầm ở trong tay trong chốc lát, vẫn là đem tờ giấy kia giao cho Dư Hải Thiên bảo quản.
Dư Hải Thiên đem chứng nhận bất động sản khóa bên trong tủ đồ của mình: “Không sợ ba ba đem đồ vật của con giấu đi?”
“Ba ba muốn liền cho người a, dù sao của con cũng là ba ba, đồ vật của ba ba cũng là của con.” ánh mắt Dư Lãng tỏa sáng, cảm thấy mua bán này làm được có lời, quá có lời.
Dư Hải Thiên không biết Dư Lãng không nhận thức được tại mưu đồ của hắn với tài sản, đối với việc Dư Lãng cùng hắn chẳng phân biệt được quan niệm ngươi ta, hắn thật cao hứng: “Kia Lãng Lãng hảo hảo học tập a, chờ con trưởng thành, ba ba đem đồ vật của ba ba đều lưu cho con…”
“Đương nhiên rồi!!!!” tay nhỏ bé của Dư Lãng xoa thắt lưng, thối thí nói: “Ba ba người sẽ chờ hưởng phúc đi.”
Không có An Huệ Lan phiền não, tiểu kim khố giúp Dư Hải Thiên giặt quần lót từ từ đầy, thiên tài Dư Lãng vô ưu vô lự một đường chơi đến không biết đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-te-tu/1215413/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.