Nghiêm Nham nheo nheo mắt, nói: “Chuyện của hai người tôi biết, ông ỷ vào việc anh ấy khuyết thiếu tình cảm mà lừa anh ấy nhiều năm rồi, nể tình anh ấy không muốn truy cứu tôi vốn định bóc trang giấy này đi. Không nghĩ tới ông lại nhân lúc tôi không có mặt, còn dám tới dây dưa, thậm chí còn đả thương anh ấy, Hạ Nguyên, chuyện này tôi sẽ không để yên.”
Tim và mật Hạ Nguyên đều nứt, hóa ra Nghiêm Nham đã sớm biết! Uổng công mình còn cẩn thận dè dặt sợ bị nó phát hiện! Đúng vậy, Hứa Du Nhiên nhìn trúng nó, có lẽ sẽ đem việc này nói cho cậu ta nghe, thứ nhất là có thể tẩy trắng chính mình, thứ hai là tranh thủ sự đồng tình. Tình huống hiện tại, chuyện này sợ là không tốt, gã không khỏi ác ý nói:
“Cậu ta nói với cậu như vậy sao? Người rơi vào lưới tình quả nhiên đầu óc cũng mụ mị, cậu cho rằng là tôi lừa cậu ta thật à? Lấy thân phận của tôi, muốn dạng tình nhân gì mà không có? Đâu cần phải đi lừa gạt? Là cậu ta biết thân phận của tôi nên mới tự dán tới! Chỉ có thằng nhóc không đủ lông đủ cánh như cậu mới coi thứ rách nát đó như châu báu.”
Trên mặt Hứa Du Nhiên vừa mới nghẹn ra chút huyết sắc đã không còn một mảnh, cả người đều run lên vì tức giận, đôi môi run rẩy nói: “Anh nói bậy…… sao anh có thể vô sỉ như vậy……”
Nghiêm Nham vội vuốt ngực cho y thuận khí, trong miệng cười lạnh với Hạ Nguyên một tiếng nói: “Tình nhân?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428260/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.