Hạ Nguyên đứng lên, từng bước tới gần Hứa Du Nhiên, cả mặt u ám nói: “Nhìn thấy tôi liền ghê tởm? Cậu nghĩ cậu là ai? Hạ Nguyên tôi chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là không biết có bao nhiêu trai xinh gái đẹp thay phiên nhào tới, cậu nói cậu thấy tôi liền ghê tởm? Cậu còn giả vờ thanh cao với tôi làm gì? Ồ, cậu là bất mãn tôi lúc trước chưa từng đưa tiền cho cậu sao? Bởi vì đó là một trò chơi tình ái, làm một nhân viên văn phòng bình thường thu nhập không cao, sao tôi có thể có nhiều tiền như vậy? Hơn nữa cũng không phải là tôi chưa từng đưa cho cậu, là chính cậu không chịu nhận mà, à, là chê ít sao? Bất quá hiện tại nếu đã làm rõ rồi thì tiền đương nhiên là không thành vấn đề, nhưng nếu cậu vẫn không biết điều, tôi nghĩ cậu sẽ không muốn biết thủ đoạn của tôi đâu.”
Hứa Du Nhiên cắn răng nói: “Tôi không hiếm lạ gì tiền của anh, cũng không cần người của anh, một mình tôi sống vô cùng tốt, chỉ cần anh cách xa tôi một chút là tôi đã cảm tạ anh rồi!”
Hạ Nguyên cười lạnh một tiếng nói: “Xem ra cậu còn chưa hiểu tôi có thể làm những gì với cậu, cho một ví dụ đi, ít nhất……” Gã ghé sát bên tai Hứa Du Nhiên, gằn từng chữ một: “Tôi có thể khiến cậu, thân, bại, danh, liệt.”
Nhìn Hứa Du Nhiên trừng lớn đôi mắt, gã nhếch môi cười lạnh nói: “Không phải cậu thích viết sách sao? Chỉ cần một câu của tôi thôi, đầy trời khắp nơi đều sẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428259/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.