Cẩn thận trở mình, Vân Hiên bất đắc dĩ đích thở dài. Thật sự là “Nhất thất túc thành thiên cổ hận.” (Một bước xa chân, ngàn đời mang hận).
Làm sao có thể ngờ Vân Hiên ta tài trí hơn người, y thuật cao minh, võ công xuất chúng lại có ngày bị trượt chân ngã xuống hố sâu. Bị bắt thì cũng thôi đi, lại còn rơi vào cái nơi quái quỷ gì vậy? Ở nơi này đều là nữ chủ tử cao cao tại thượng, còn nam nhân là những nô lệ hèn kém, chưa kể yêu đương còn là cấm kỵ.
Những ngày gần đây, rất nhiều chuyện ở kiếp trước cứ lần lượt hiện về khiến Vân Hiên buồn bực, nghĩ đến lấy rượu tiêu sầu. Có ngờ đâu lại bị kẻ khác nhân cơ hội hạ “Hoá công tán”, bị giam giữ tại Tuyệt tình cung.
Hóa công tán lợi hại đến mấy cũng làm sao gây khó được cho Vân Hiên. Với nội lực thượng thừa hiện tại, độc bất quá chỉ tác dụng được nửa tháng. Hắn hoàn toàn có thể vận công bức độc ngay nhưng loại độc này vẫn là nhằm vào nội lực mà tấn công, nội lực càng mạnh, tác dụng càng cao, cưỡng ép bức độc cũng không phải biện pháp tốt.
Một lần phát hiện nơi này có nhiều thảo dược quý, thích hợp bức độc, Vân Hiên lân la đi hái thuốc lại bị cho là tìm cách chạy trốn. Hắn bị đánh rồi bắt trói treo lên đài cao hết một đêm. Người bị kéo căng, đau nhức lan toả khắp thân thể làm hắn phải ai thán vì sao ngày xưa không học qua trận pháp. Nếu hắn biết trận pháp có thể trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kim-sinh-vo-hoi/3156059/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.