Lúc Dật Hiên đuổi tới trong cung, đã thấy phụ thân giơ cao miễn tử kim bài quỳ ngoài cửa. Thấy thế, Dật Hiên bước nhanh đến, cách Tiêu Hán Thần phía trước hai bước quỳ xuống, tay cũng giơ cao thượng phương bảo kiếm.
Nghe thanh âm từ phía sau, Tiêu Hán Thần quay đầu đã thấy nhi tử quỳ phía sau mình, thiên ngôn vạn ngữ đến bên miệng chỉ còn hai chữ: “Đến đây”
“Dạ, phụ thân” – Dật Hiên mỉm cười, tiến hai bước quỳ bên cạnh phụ thân. Hai người cứ thể không nói thêm một lời nào.
“Thánh Thượng có chỉ, tuyên Tiêu Tướng quân, Tiêu đại nhân yết kiến!” – Khi trời dần ngả chiều, Tiêu gia phụ tử cũng chờ được Hoàng Thượng tuyên gặp.
“Vi thần tham kiến Hoàng Thượng. Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn van tuế.”
Xoa mi tâm mệt mỏi, Đông Phương Khôn nằm ở tháp thượng trầm giọng.
“Tiêu ái khanh, đã ba canh giờ, còn chưa muốn thay đổi chủ ý?”
“Hoàng Thượng…”
Không chờ Tiêu Hán Thần đáp lời, Đông Phương Khôn liền tiếp lời.
“Thôi đi, nếu muốn đổi ý ngươi đã không còn quỳ đến tận bây giờ. Tiêu ái khanh, ngươi cứ thích giở trò cũ, nhưng ngươi nên hiểu có một số việc được một lần cũng không chắc có được lần thứ hai.”
“Thần không dám, chính là thần thật sự không còn sự lựa chọn. Thỉnh Hoàng Thượng thành toàn, thần khẩn cầu lấy nhiều năm công trạng đổi lấy Đông Phương Nhuỵ một mạng.” – Nói xong, Tiêu Hán Thần cúi người dập đầu, Dật Hiên cũng đồng dạng làm theo.
Thật lâu yên tĩnh, ngay lúc tiểu thái giám nghĩ Hoàng Thượng đã yên giấc, thanh âm trong trẻo lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kim-sinh-vo-hoi/3156034/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.