Triệu Tử Nghiễn đời này kiếp này chỉ động tâm duy nhất một người, đó chính là nàng, nếu có một ngày, ta có thể cấp một người hứa hẹn cả đời, người kia chỉ có thể là nàng, duy nhất nàng mà thôi.
☆ ☆☆
Thấy quận chúa đã rời giường, Lạc Âm liền dặn dò phòng bếp mang đồ ăn sáng lên. Tiểu lung bao được hấp cách thủy, giờ khắc này vẫn còn nóng hổi, bếp lại làm chút canh tổ yến đồng thời bưng lên.
Hai người yên tĩnh dùng điểm tâm sáng, Triệu Tử Nghiễn thỉnh thoảng lại múc thêm cháo tổ yến cho Phó Ngôn Khanh.
Đợi dùng xong điểm tâm, Phó Ngôn Khanh mở miệng nói: "Chúng ta tìm thấy Tuyên Thạc rồi, nàng đã biết chưa?"
Triệu Tử Nghiễn mỉm cười: "Biết, đêm qua người của ta đã hồi báo rồi."
"Nàng muốn xử lý chuyện này thế nào?" Phó Ngôn Khanh thoáng nhìn khóe miệng nàng còn dính chút vụn bánh ngọt, đưa tay thay nàng xoa xoa, có chút bất đắc dĩ nói: "Làm sao còn giống như đứa trẻ."
Triệu Tử Nghiễn tùy ý động tác nàng, nhẹ giọng nói: "Hôm qua Đại Lý Tự liền thăng đường xét xử vụ án Tuyên gia, nhị hoàng huynh cũng đã tìm được một tia manh mối, chỉ là còn thiếu chứng cứ thôi, tuy là không tìm được phần sổ sách kia, nhưng vụ án này liên quan đến hàng loạt quan chức trong triều, thậm chí có cả quan tam phẩm, số người bị bắt đã lên tới mấy chục người, dĩ nhiên không thể kết án sớm được. Tuyên Thạc hiện tại bị thương không nhẹ, hơn nữa Triệu Mặc Tiên chắc chắn sẽ không bỏ qua, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-khanh-tam-pho-nghien/1422074/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.