Phó Ngôn Khanh cũng không có đi tìm Triệu Tử Nghiễn, nàng cầm hai vò Trúc Diệp Thanh, dựa vào gốc cây hòe tự mình rót uống. So với việc dùng ly nhỏ uống rượu, nàng càng thích dùng chén gốm để uống hơn. Đời trước làm nguyên soái dẫn binh chinh chiến, nàng từng sống nhiều năm ở vùng biên cương Tây Nam Tây Bắc. Đặc biệt là đại doanh Tây Bắc, khí hậu vô cùng khắc nghiệt, quanh năm chìm trong bão cát sa mạc, bốn phía Tây Bắc một mảnh hiu quạnh. Mỗi khi vào đông, gió tây bắc lạnh đến cắt da cắt thịt, cho dù mặc tầng tầng áo bông vẫn không cách nào ngăn nổi hàn khí thấm vào tận xương.
Đối với quân đội kỷ luật nghiêm minh ngày đêm trông giữ biên cương, việc uống rượu trở thành thú vui duy nhất lúc nhàn rỗi ở nơi đây. Đoạn tháng ngày này cũng giúp cho tửu lượng của Phó Ngôn Khanh bay vọt, rượu ở Tây Bắc nồng độ mãnh liệt, uống một ngụm vào bụng, vị cay nồng như thiêu đốt ruột gan nhưng lại khiến người cảm thấy toàn thân ấm áp, mặc dù không sánh được với rượu ngon ở Trung Nguyên, nhưng lại mang tư vị riêng rất sảng khoái.
Từ sau khi trọng sinh, nàng vẫn hạn chế việc uống rượu, bởi vì nàng cần giữ cho mình luôn luôn tỉnh táo. Tuy đã lâu không uống rượu, nhưng tửu lượng của nàng vẫn không hề kém hơn đời trước, nếu đêm đó không phải Triệu Tử Nghiễn tính toán nàng, nàng tuyệt đối không chỉ một bình liền say.
Nghĩ đến đây lại không kìm được lòng nhớ tới nàng ấy, vì sao nàng ấy phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-khanh-tam-pho-nghien/1422073/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.