Liên Hách nhìn Tề Chương, trong lòng không khỏi có chút thổn thức, hai gia đình bọn họ thời cha chú cũng xem như quan hệ thân thiết, thế nhưng sau này bởi vì đủ các loại xung đột lợi ích, Liên Hách lại một lòng giúp đỡ Triệu Lê, nen mới dần dần đi trên con đường ngược lại với Đường Kính.
Liên Hách không phải không biết, làm quân vương, tất cả đều muốn cùng chung hoạn nạn với thần tử, nhưng không thể cùng hưởng phú quý, Đường Kính rất sáng suốt, đã sớm bứt ra mà đi, còn y lại không thể.
Liên Hách không muốn để Triệu Lê cô độc một thân một mình, hắn nghĩ mình cứ mãi như năm đó là tốt rồi, thế nhưng sự đời khó lường, lúc y phát hiện ra tâm ý của mình đối với Triệu Lê, chẳng qua chỉ thấy đáng thương, nhưng mấy năm trở lại đây, trong lòng Liên Hách không phải chỉ có đáng thương.
Triệu Lê cười cười nói nói mấy câu với Tề Chương, đột nhiên thấy Liên Hách có chút thất thần nhìn Tề Chương, hình như y đã đứng như vậy nửa ngày.
Trong lòng Triệu Lê cũng không biết tại sao “lộp bộp” một cái, cảm thấy không thoải mái, hắn chán ghét loại ánh mắt chuyên chú này của Liên Hách, hơn nữa ánh mắt ấy không phải dành cho hắn…
Triệu Lê cười nói: “Lần này ngươi có thể vào kinh, còn phải đa tạ công lao tiến cử của Liên đại nhân.”
Liên Hách nghe Triệu Lê nhắc tới, lúc này mới thu hồi ánh mắt, Tề Chương đã quay sang hành lễ tạ ơn Liên Hách, Liên Hách khách sáo một câu.
Triệu Lê nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-tu/1215248/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.