Trần Xu ở trong sảnh uống ba chén trà, cũng không thấy mặt mũi trưởng tử Đường gia, không khỏi buồn cười, còn tưởng là Đường Úc Thụy sợ nàng.
Bởi vì lúc Trần Xu còn ở nhà, Trần Trọng Ân cũng lười quản nàng, lại bận rộn xuất môn bàn việc buôn bán, nhưng lời di chúc của huynh trưởng không thể không nghe, liền phân phó hạ nhân hầu hạ tiểu thư thật tốt, nuông chiều Trần Xu thành thói, ỷ vào của cải giàu có của Trần gia, liền nghĩ mình không giống những người khác, những người khác làm sao có thể sánh bằng mình?
Trần Xu lại càng không thèm để Đường Úc Thụy vào mắt, nàng cũng là tiểu thư nhà giàu, đương nhiên biết danh gia vọng tộc đều có những quy củ bất thành văn, thể diện quan trọng hơn bất cứ cái gì khác, chỉ là một người què mà thôi, đến đi còn chẳng được nữa là làm cái gì.
Nha đầu lại tới châm trà cho Trần Xu, lúc này Trần Xu ngược lại không uống, phất tay gạt tay nha đầu ra, tay nha đầu run lên thiếu chút nữa đánh vỡ chén trà, Trần Xu vừa cười lạnh, vừa nói: “Đại thiếu gia định thế nào, ta cũng đã uống ba chén trà rồi, không nuốt trôi nữa.”
Nha đầu nhanh chóng lấy bố khăn lau nước đổ ra bàn, bồi tội đáp: “Nãi nãi ngài chờ một chút, chờ chờ, thiếu gia đến ngay bây giờ, chỉ vì đêm qua chân thiếu gia phát bệnh, không thể ngủ ngon, hôm nay mới thức dậy trễ một chút, tối qua lão gia còn đi thăm thiếu gia mà, để nãi nãi chờ đợi thật sự là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-tu/1215239/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.