Úc Thụy được Kiều Tương đẩy vào, Đường Kính nghe thấy thanh âm xe lăn bằng gỗ lăn đến, liền ngẩng đầu lên.
Úc Thụy bị người nọ nhìn thoáng qua, nhất thời cảm thấy cả người không thoải mái. Thứ nhất Đường Kính là nhân vật truyền kì, lại là võ tướng trên sa trường, thứ hai Úc Thụy không phải trưởng tử chân chính, bên trong là người khác, cũng không có ký ức trước kia, chỉ sợ chính mình lộ ra, bị coi trở thành yêu quái.
Đường Kính nhìn hắn một cái, tựa hồ thực vừa lòng khí sắc hiện tại của Úc Thụy. Lúc trước trên đường đi phong trần mệt mỏi, hai ma ma đã lớn tuổi, hơn nữa vừa thấy chính là lớp hạ nhân già cả, không thế nào tận tâm tận lực. Chỉ Hi tuổi lại quá nhỏ, bản tính sáng sủa không thể cẩn thận, cũng chưa từng cân nhắc nhiều về cách ăn mặc của Úc Thụy.
Hiện giờ đến tay Kiều Tương hầu hạ, tự nhiên là tận tâm tận lực. Úc Thụy tuy rằng gầy, nhưng cũng không đến mức gầy như que củi, lớn lên dáng người cũng phong nhã, tỉ mỉ ăn diện một phen tự nhiên khí sắc không tồi.
Kiều Tương cố ý chọn một kiện nguyệt sắc y sam bằng lụa, Úc Thụy vốn mới mười bốn tuổi, vóc người lại nhỏ hơn người bình thường, thoạt nhìn thực suy nhược, mặc y sam này trông rất ổn trọng cẩn thận, Úc Thụy lại cố ý vâng lời, có vẻ rất hiểu chuyện.
Đường Kính thấy hắn cúi đầu, hai tay còn không lớn bằng một tay của mình nắm cùng một chỗ, một chút một chút vò vò góc áo, kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dich-tu/1215199/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.