chi chao đảo. Bàn tay lạnh buốt của Tô Nham bấm điện thoại lần nữa,trong lòng không ngừng cầu nguyện, mau để y nghe thấy tiếng của LươngKhuê đi.Khúc Piano trong điện thoại vang lên một lần lại một lần, Lương Khuê không nghe!
Mồ hôi của Tô Nham càng không thể khống chế, y lên taxi, vô cùng ảo nãophát hiện trừ số của Lương Khuê, những đàn anh đàn chị kia của LươngKhuê, kể cả cách liên lạc với giáo sư, Tô Nham không biết gì hết.
Tô Nham cắn chặt môi, lòng nóng như lửa đốt nhưng vẫn cố gắng trấn định,đột nhiên linh cơ lóe lên, bấm điện thoại ngay cho Lương Hưng Quốc.
“Tìm tôi có việc gì à?” Lương Hưng Quốc luôn dứt khoát, Tô Nham không cóviệc gì sẽ không tìm ông, ngày lễ ngày tết những lời Cát Tường kia bìnhthường đều dùng tin nhắn gởi cho ông.
Tô Nham cũng bất chấp lễphép ngày thường, ngữ khí vừa vội lại sợ hỏi thẳng: “Chú, nói cho conbiết số điện thoại vị giáo sư kia của Lương Khuê!”
Lương Hưng Quốc sững sờ, lập tức hỏi: “Có phải Lương Khuê đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Nham cười khổ, Lương Hưng Quốc quả nhiên nhạy cảm, câu đầu tiên đã nghe ra manh mối.
“Con không gạt chú, con không xác định có gặp chuyện không may không, nhưngcon không liên lạc được với cậu ta, con rất bất an, con phải nhanh nhanh tìm cậu ấy”
Lương Hưng Quốc hung hăng nhíu mày, trầm mặc vài giây, nhanh chóng nói ra một dãy số.
Tô Nham vội vàng nói một tiếng cám ơn liền cúp máy.
Tô Nham rất nhanh liên lạc được với vị giáo sư kia, lại nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305256/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.