Ngày hôm sau, Lương Khuê vẫn lên lớp như thường, trước khi đi còn dặn dò Tô Nham đang ngủ nướng: “Tí nữa cậu đến bệnh viện kiểm tra cho kĩ,đừng ăn món quá nặng a, trưa tớ bảo dì Hồng nấu chút canh thịt luộc chocậu.”Tô Nham bộ dáng thế này cũng không thể đến trường, biết có thể ngủ nướng, bởi vậy có phần không kiên nhẫn gật đầu: “Biết rồi.”
“Còn nữa, từ nay cậu cách Mẫn Kiến Trung xa một chút.”
Lương Khuê đi rồi, Tô Nham một giấc thoải thoải mái mái ngủ đến mười giờ sáng mới dậy, không biết có phải hôm qua quá mệt hay không, giấc ngủ này rất sâu. Sau khi đứng lên toàn thân như nhũn ra, miệng không còn vị gì.
Tô Nham gom đồ, đi bệnh viện thay thuốc.
Cũng không ngờ đụng phải Mẫn Kiến Trung cũng đến thay thuốc.
Tô Nham nói với hắn: “Hôm qua thực ngại quá, Lương Khuê người nọ tính tình nóng nảy, miệng cũng cứng, tôi thay cậu ta xin lỗi anh.”
Mẫn Kiến Trung cười khổ: “Quên đi, tôi không so đo với cậu ta. Tốt xấu gì tiềnthuốc men cậu ấy trả hết. Lúc ấy cậu ta hiểu lầm cũng không kỳ quái, ai. Đổi lại là tôi, tôi thấy thế cũng sẽ giận.”
“Nha.” Ngồi khôngtruyền dịch, thân thể dần dần có chút lạnh cứng. Tô Nham giật giật bảvai, kéo khóa kéo càng cao hơn, che khuất non nửa khuôn mặt.
MânKiến Trung nghiêng đầu dò xét Tô Nham, Tô Nham hôm qua ở WC quán bar rõràng phát sinh chuyện phi thường không vui với người khác, buổi tối lạibị bạn trai hiểu lầm mắng, nhưng bây giờ nhìn Tô Nham xem, không thấy ycó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305250/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.