Lửa dục trong mắt Hoàng Thịnh An bốc lên, ẩn ẩn còn lóe ra nét ngoan lệ thị huyết. Tô Nham không nhúc nhích, trấn định hỏi một câu: “Làm sao mày biết tao cùng Lương Khuê có quan hệ gì?”
“Ha ha ha, nếu muốn người ta không biết trừ phi đừng làm.”
Tô Nham híp mắt nhìn gã: “Những lời này hợp với tội phạm hơn.”
Hoàng Thịnh An cũng không giận, hô hấp dồn dập, không thể chờ đợi thòtay sờ mông Tô Nham, Tô Nham nhẹ nhàng nhấc chân, Hoàng Thịnh An mặtlạnh tránh ra: “Cưng cũng rất gan, dám động thủ với anh hả? Ha ha ha,cưng thật có thú. Nói cho cưng biết, anh từng giết người, anh giết thêmcưng nữa cũng không sợ. Như thế nào, cưng phản kháng thử xem.”
Nói xong, Tô Nham một chân đá trúng cằm Hoàng Thịnh An, chỉ nghe răngrắc một tiếng giòn vang, Hoàng Thịnh An đau nhức kêu một tiếng, nửa ngày không thể phục hồi tinh thần.
Tô Nham lách mình đếncạnh cửa, Hoàng Thịnh An không để ý đau đớn, hung ác bổ nhào qua hunghăng chặn Tô Nham lại, tàn bạo kéo lấy tóc Tô Nham: “Tiện nhân, ông màylời đều nói hết rồi, mày cư nhiên còn dám động thủ với tao, thực chorằng tao không nỡ giết mày?”
Tô Nham trừng mắt, ôm lấy đầu Hoàng Thịnh An liều mạng dộng một cái ra sau, đầu Hoàng Thịnh An cứ như trái dưa hấu liên tục bị đập vào ván cửa, chỉ chốc lát liền bậtmáu. Hoàng Thịnh An chấn kinh, khí lực của Tô Nham sao lại mạnh như thế, ra tay lại độc. Lúc này rốt cuộc chẳng quan tâm gì khác, liều mạng đánh trả Tô Nham.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305249/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.