Trong khoảng thời gian Tô Nham ở lại nhà này đã biết được không ítchuyện. Thì ra mẹ đẻ y đã di dân sang Canada. Công ty cha y kinh doanhlà công ty vật liệu xây dựng, mà mẹ kế của y không hiểu việc buôn bán,nhưng có nhà mẹ đẻ quan chức tại Thành phố A làm chỗ dựa, bản thân cũngcó chút địa vị, cha y chính là nhìn trúng điểm này. Mà mẹ kế vì chồngtrước bệnh chết, về sau quen cha y, cha tốt xấu cũng là mỹ nam tử, lạithật thà có chút bản lĩnh, vì vậy liền chọn trúng. Nhưng cô em Đường Dulại không thích cha dượng, cảm thấy sự hiện hữu của ông, thực có lỗi với cha ruột.Nhưng dùng khẩu khí của cha y thì hiểu là, công ty làông trông nom, tiền là ông kiếm, không có ông, cái nhà này cũng không có điều kiện tốt như vậy.
Về sau lúc mười lăm sắp trôi qua, cha TôNham lén nói với y: “Cố gắng mà học hành, tương lai cha già rồi, công ty sẽ là của con.”
Ngày nguyên tiêu đó cũng là lễ tình nhân, rấtnhiều tình lữ đều để lỡ mất. Ngày mười sáu, Tô Nham về trường, chântrước vừa đi, chân sau liền nhận được bó hoa hồng to tướng cậu bé đưahoa mang tới. Trên đó không có kí tên, nhưng Tô Nham không cần nghĩ cũng biết là ai.
Tô Nham cười nhận hoa, gọi cho Lương Khuê: “Hoa này của cậu đến chậm một ngày nha.”
Lương Khuê ở đầu kia gượng cười: “Tớ nhận tội, hôm qua vốn định đưa đi, nhưng nghĩ đến ba của cậu có đó, tớ nhịn a.”
“Cậu đang bận cái gì? Đến chỗ tớ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dai-gioi/1305239/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.