Tiểu Bình Quả quả thực khí phách! "Quái vật......" "Chạy mau......" "Súc sinh......" Nhìn một màn này có ngươi hoảng loạn chạy trốn, cũng có người trong lúc nhất thời quá tức giận mà công kích về phía Tiểu Bình Quả, Lăng Thần ôm eo Hạ Thiên Tịch, hai người thoải mái đứng trên lưng Tiểu Bình Quả nhìn một màn này, lông Tiểu Bình Quả rất dài, cánh lớn cũng đã đem hai người che giấu, nếu không phải nhóm người này thực sự tức giận đến đỏ mắt, bọn họ sẽ có thể cảm nhận được trên lưng Tiểu Bình Quả có người. Chẳng qua hiện tại, cũng không có ai đi cảm nhận trên lưng Tiểu Bình Quả có người hay không, có không ít người chiến sĩ cơ giáp công kích về phía Tiểu Bình Quả. Tiểu Bình Quả quả thực là đại hiện thần uy, mấy năm nay bị chủ nhân nhốt ở trong không gian, thật vất vả mới được thả ra, nó cần phải hảo chơi cho đã mới được. Cho nên, Tiểu Bình Quả quả thực chơi đến vô cùng vui vẻ. Nó hoàn toàn không để đám người cấp thấp này ở trong mắt, đôi cánh lớn kích động chợt cao chợt thấp, vừa thấy chính là đang đùa giỡn những nhân loại này. Tuy Tiểu Bình Quả chỉ là một con hổ, nhưng chỉ số thông minh của nó không thấp, bởi vì nó không phải một con hổ bình thường. Hoàng cung nháy mắt bị Tiểu Bình Quả nháo loạn đến người ngã ngựa đổ, gà chó không yên. Cuối cùng Kent cũng không ngủ nổi nữa, một đầu thú biến dị xuất hiện trong hoàng cung của gã, khiến hoàng cung của gã nháo đến gà bay chó sủa, gã sao còn có thể an tâm ngủ tiếp? "Súc sinh." Kent đi ra nhìn thấy một màn trong hoàng cung, Tiểu Bình Quả giống như đang đùa khỉ vui đùa thuộc hạ của gã, Kent tức giận đến mức chiếu chút nữa dựng hết cả tóc lên. "Liên hợp công kích nó, cần phải bắt được con súc sinh này cho ta." Kent lớn tiếng ra lệnh, lập tức tất cả chiến sĩ cơ giáp đều công kích về phía Tiểu Bình Quả. Hạ Thiên Tịch lập tức nhảy xuống khỏi lưng của Tiểu Bình Quả, nhanh như chớp công kích về phía Kent, Lăng Thần móc ra một cái pháo tín hiệu trong ngực, tuy kế hoạch là bọn họ lặng lẽ giết chết Kent, nhưng hình thức như hiện tại, cho dù Lancet dẫn người xông vào hoàng cung, Kent cũng không có nhiều sức mà đi quản. Sau khi đốt pháo tín hiệu, Lăng Thần cũng gia nhập cuộc chiến, trợ giúp Tiểu Bình Quả đối phó một vài chiến sĩ cơ giáp, còn chỗ Hạ Thiên Tịch, hắn hoàn toàn tin tưởng thực lực của bảo bối nhà mình, căn bản là không cần hắn hỗ trợ. Hai người đột nhiên xuất hiện, khiến chiến cuộc vốn dĩ cực kỳ hỗn loạn lại càng hỗn loạn hơn. Hạ Thiên Tịch hiện tại đã là chiến sĩ cơ giáp cấp 8, cho nên muốn ngược chết Kent quả thực chỉ là việc trong mấy giây. Giây phút Kent xuất hiện kia, y đã hoàn toàn tỏa định Kent, cho nên khi thân ảnh y nhanh như chớp mà tập kích về phía Kent, Kent tuy cảm giác được nguy hiểm, nhưng bước chân lui về sau vẫn là bị chậm. Dù sao gã cũng chỉ là một chiến sĩ cơ giáp cấp 6, muốn đối phó với Hạ Thiên Tịch cấp 8 quả thực khó hơn lên trời, một chiêu của Hạ Thiên Tịch quả thực đã khiến gã bị thương nghiêm trọng, thị vệ phản ứng lại lập tức công kích về phía Hạ Thiên Tịch, nhưng Lăng Thần sao có thể để đám người này đắc thủ, hắn nhếch môi lập tức ngăn cảm đám thị về này, thân ảnh Hạ Thiên Tịch nhanh như chớp vọt tới cạnh người Kent, lại lần nữa ra tay trực tiếp chấm dứt sinh mệnh của gã. Chưa tới ba chiêu, phản quân Đế quốc liền chết trong tay Hạ Thiên Tịch. Mọi người quả thực sợ đến ngây người, mẹ ơi, loại chênh lệch năng lực đến mức nghịch thiên như này, bọn họ còn đánh cái rắm gì? "Chủ nhân chủ nhân, có thể ăn thịt người sao?" Trong lúc Hạ Thiên Tịch dùng hai chiêu liền giết chết Kent, hiện trường lại lần nữa rơi vào yên tĩnh, giọng nói hưng phấn của Tiểu Bình Quả lại vang vọng trong bầu trời đem. Một đôi mắt hổ sáng ngời hữu thần nhìn nhân loại trước mắt, ánh mắt đầy đói khát kia giống như đang nhìn thấy một bàn thịt bò thịt dê, trong ánh mắt hiện rõ bốn chữ: Quả thực muốn ăn! Da đầu mọi quả thực tê dại, cảm giác bị một đầu thú biến dị co thành điểm tâm quả thực không hề tốt một chút nào. Hạ Thiên Tịch đen mặt, khóe miệng run rẩy một chút: "Không cho ăn." Ăn thịt người? Nghĩ cũng đừng nghĩ. Giọng nói Hạ Thiên Tịch rất kiên định, trái tim đang treo trên cổ họng của đám người khó khăn mà rơi xuống lại lồng ngực, bọn họ mới không muốn bản thân biến thành điểm tâm của một con súc sinh đâu. "Nhưng mà, rất đói nha!" Tiểu Bình Quả làm nũng. Đôi mắt hổ to to màu hổ phách tràn ngập――thật muốn ăn nha! Mọi người:"......" Ngươi chỉ là một con thú có được không? Đừng có dùng biểu tình nhân tính hóa như vậy được không? Ngươi có thể có một chút tự giác của một con thú không? "Trong vòng một phút phàm là người không đầu hàng, ngươi liền ăn hắn đi!" Hạ Thiên Tịch đột nhiên nói. Tiểu Bình Quả lập tức vui sướng lắc lư cái đuôi, một đôi mắt hổ mở to, con ngươi màu hổ phách sáng lấp lánh nhìn nhân loại trước mắt, miệng phun ra tiếng người: "Ta biết, các ngươi chắc chắn đều không muốn đầu hàng phải không? Đầu hàng cũng không phải là việc anh hùng sẽ làm nha!" Mọi người: "......" Khóe miệng đồng thời run rẩy, trán bò đầy hắc tuyến. Ngươi nha rốt cuộc có thể còn có một chút tự giác thân là thú hay không! "Ta...... Ta đầu hàng......" "Ta cũng đầu hàng." "Ta đầu hàng ta đầu hàng......" Trong nháy mắt, hiện trường gà bay chó sủa dừng lại, mọi người vẻ mặt đau khổ sôi nổi đầu hàng, mạng nhỏ còn không có, ai còn muốn đi làm anh hùng chứ? Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc. Tiểu Bình Quả cực kỳ không vui, đám nhân loại dối trá này, nói đầu hàng liền đầu hàng, căn bản không phải việc làm của một anh hùng. Anh hùng, phải là thà chết chứ không chịu khuất phục mới đúng! Đôi mắt hổ to lớn của Tiểu Bình Quả nổi giận đùng đùng nhìn đám nhân loại đầu hàng này, đem ánh mắt dời đến những người còn chưa đầu hàng, lập tức, những người này cũng sôi nổi đầu hàng. Trong vòng một phút, mọi người đều đầu hàng, còn những kẻ không muốn đầu hàng, bọn họ cũng không muốn làm đồ ăn của Tiểu Bình Quả, cho nên liền tự sát. Nhưng người tự sát cũng chỉ là số ít, trên cơ bản đèu là đầu hàng. Còn mấy người Hạ Thiên Tịch khi trời hừng đông cũng không rảnh để nghỉ ngơi mà liền chạy tới tiền tuyến Xích Tinh, Lancet và Thẩm Hạo thì lưu lại Đế quốc thu thập cục diện rối rắm này, chỉ có thể chờ hắn thu thập xong Đế quốc mới có thế mang binh tiến vào tiếp viện tiền tuyến. "Thật sự không quay về nhìn xem?" Thời điểm quyết định tiến vào tiền tuyến, Lăng Thần đứng ở bên người Hạ Thiên Tịch ôm người vào trong ngực hỏi. Hạ Thiên Tịch lắc đầu, y dám khẳng định chắc chắn, nếu y thật sự trở về, chỉ sợ sẽ thật sự không đi được nữa, đã thế trở về khi tách ra còn quá thương cảm, y cảm thấy vẫn là không cần trở về mới tốt. "Hay là ta bảo ba ba bọn họ đem video quay lại sinh hoạt của bọn nhỏ hàng cho ngươi, để ngươi xem." "Vẫn là thôi." Hạ Thiên Tịch bĩu môi không vui: "Nếu ta nhìn thấy bọn nhỏ, vạn nhất càng muốn trở về thì phải làm sao?" Tuy y cực kỳ nhớ thương con trai, nhưng hiện tại y vẫn phân rõ được cái nào nặng cái nào nhẹ. Hiện tại không gặp mấy đứa con, y chỉ là nhớ thương mà thôi, y sợ hãi khi nếu gặp con, y sẽ thật sự không muốn rời khỏi. Lăng Thần bất đắc dĩ xoa xoa đầu y, mấy người nhanh chóng chạy tới tiền tuyến Xích Tinh, bởi vì ngồi phi thuyền vũ trụ quá chậm, cho nên bọn họ trực tiếp sử dụng quyển trục ma pháp cao cấp, nháy mắt một cái bọn họ liền xuất hiện ở vùng đất giáp ranh Xích Tinh. Bọn họ vừa xuất hiện đã ngửi thấy mùi vị tanh tưởi trong không khí, phía trước còn phát ra thanh âm chém giết cực kỳ kịch liệt, mấy người nhìn nhau, không chút lưỡng lự lập tức chạy nhanh về phía trước. Vừa lúc nhân loại và tang thi đang triển khai một lần đại quy mô chém giết. Đừng thấy mấy ănm nay tang thi bị trấn áp ở Xích Tinh, nhưng số lượng tang thi cũng không ít, tang thi xuất hiện trên chiến trường trên cơ bản đều dưới cấp 5, đám tang thi không có linh trí này tuy không hiểu ngôn ngữ nhân loại, nhưng lại có thể nghe lệnh tang thi cao cáp. Hơn nữa, virus tang thi còn là một loại độc tố cực kỳ ô nhiễm, chỉ cần cảm nhiễm virus tang thi, trong vòng một giờ nếu không được trị liệu sẽ lập tức biến thành tang thi, cho nên nếu có thể Lăng Nghị cũng không muốn đánh nhau với đám tang thi này. Bởi vì mỗi lần đánh nhau với đám tang thi, nhân loại đều sẽ thương vong vô số, đặc biệt người bị cảm nhiễm còn rất nhiều. Thử nghĩ xem, hảo bằng hữu ngày thường còn cùng ngươi lên chiến trường vào ngày hôm sau đột nhiên biến thành tang thi công kích ngươi, rất nhiều người bởi vì chuyện này mà không thể xuống tay hạ độc thủ với tang thi, nhưng hắn lại không thể làm gì, chỉ có thể tận lực huân sluyện tố chất tâm lý của binh linh. Tang thi trên chiến trường phần đa là một vài tang thi cấp 5 trở xuống, nhân loại cũng trên cơ bản là một vài chiến sĩ cơ giáp cấp 5 trở xuống, dù sao trên cấp 5 cực kỳ khó bồi dưỡng nên. Đám tang thi cấp thấp này, cả người đều tản mát ra mùi vị tanh tưởi, tuyệt đối là nguy hại lớn ô nhiễm không khí, hơn nữa chỉ cần chưa đánh nát đầu chúng, mặc kệ là thiếu tay hay thiếu chân, bọn chúng đều có thể đứng lên tiếp tục tấn công. Trước mắt nhân loại và tang thi đều đã chết không ít, trên chiến trường, máu đỏ của nhân loại cùng với máu đen của tang thi hình thành tiên minh đối lập, mấy người nhìn một màn này, hốc mắt đều có chút đỏ lên, không chút lưỡng lực lập tức gia nhập chiến trường. Giờ phút này, bọn họ không còn che giấu ma pháp của bản thân, cho nên trực tiếp mở ra ma pháp công kích trên chiến trường. Sắc thái xán lạn của ma pháp trong giờ phút này khiến mọi người quả thực quên đi đau xót, bọn họ chưa bao giờ thấy qua ma pháp, loại lực lượng thần kỳ mà lại cường đại này. Mà chủ ý tuyệt đối không che giấu lực lượng ma pháp của bọn họ trên chiến trường là của Hạ Thiên Tịch, dù sao mấy người bọn họ hiện tại có thể nói là thiên hạ vô địch, y không tin vào lúc này còn có người không muốn sống đám đánh chủ ý lên trên người y, hơn nữa thân phậnc ủa bọn họ còn bày ra đó, ai dám đánh chủ ý với bọn họ, trực tiếp giết gà dọa khỉ. Cho nên, sắc thái ma pháp đầy hoa lệ, lực công kích cường đại, khiến cho bọn họ nhất chiến thành danh!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]