Gràoo―― 
"Kêu ngốc cái gì thế?" Hạ Thiên Tịch vỗ đầu Tiểu Bình Quả một chút. 
Tiểu Bình Quả lập tức dùng cái lông xù xù cọ cọ tay Hạ Thiên Tịch, tỏ vẻ vô cùng thân mật. 
Một con thú cưng cỡ lớn như vậy đứng ở trước mặt Hạ Thiên Tịch cụp mi rũ mắt làm nũng, còn vươn cái đầu lưỡi đầy đặn liếm liếm ngón tay Hạ Thiên Tịch, mở một đôi mắt hổ thật lớn đáng thương nhìn Hạ Thiên Tịch. 
Dạo gần đây nó toàn bị nhốt trong không gian thật sự là vô cùng thê thảm, nếu không phải hôm nay chủ nhân thả nó ra, nó sắp cho rằng bản thân bị quên mất rồi, quả thực đúng là một tồn tại bi ai. 
Cho nên khi Tiểu Bình Quả được thả ra tuy có thể nói tiếng người, nhưng nó cũng không muốn nói chuyện, chỉ mở tôi đôi mắt hổ, đáng thương hề hề nhìn Hạ Thiên Tịch, có người làm phụ thân như các ngươi sao? Cứ đem con trai ném sang một bên không quan tâm, quả thực không có trách nhiệm. 
"Khụ!" Hạ Thiên Tịch ngại ngùng giơ tay sờ sờ mũi, gần đây đúng là y quên mất Tiểu Bình Quả, vì vừa rồi còn đang tức giận Lăng Thần, y mới nhớ ra Tiểu Bình Quả, nhìn con trai đáng thương đang thương tâm, Hạ Thiên Tịch lập tức vuốt lông cho nó, dùng ngón tay nhẹ nhàng gom lại lớp lông thật dài của nó, Tiểu Bình Quả cực kỳ thoải hái híp lại hai mắt. 
Lăng Thần cực kỳ ghen ghét nhìn một màn này, tuy tranh sủng với một con vật có chút hơi mất mặt, nhưng hắn cực kỳ không thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343081/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.