Vì Hạ Thiên Tịch muốn ăn một cái lẩu cực kỳ cay và kẹo mạch nha cực kỳ ngọt, cho nên Lăng Thần không thể không chiếu cố đến khẩu vị nặng của ông bầu.
Mua một bình kẹo mạch nha về, lại mua một một túi ớt cay đỏ loét cay xè trở về, chỉ ngửi cái vị cay trái ớt phát ra thôi, Lăng Thần đã cảm thấy nước mắt sinh lý của mình chảy ra.
Cho nên, hắn quả thực không dám tưởng tượng, lát nữa làm sao cho vào miệng được đây!
"Bảo bối, hay là chúng ta đổi một loại ớt cay khác đi!" Ớt đỏ loét như vậy, thật sự sẽ làm hại dạ dày!
"Không cần!" Hạ Thiên Tịch không chút do dự lắc đầu, hơn nữa ánh mắt nhìn Lăng Thần hiện ra cực kỳ kiên quyết: "Là con trai ngươi muốn ăn."
Còn chưa sinh ra đã muốn ngược đãi con trai ngươi?
Lăng Thần giật giật khóe miệng, hai mắt nhìn cái bụng nhỏ phẳng đến không thể phẳng hơn của Hạ Thiên Tịch, hắn cảm thấy con của hắn có lẽ sẽ không có khẩu vị nặng như vậy.
Nhưng mà, không thể nói, một câu cũng không phản bác được, chỉ có thể thỏa hiệp mua một túi ớt chỉ thiên to đùng, thuận tiện lại lấy một đống bột ớt khô, ớt tươi ăn với ớt khô, hi vọng ăn xong đừng có bốc hỏa.
Về đến nhà, vì con của hắn khẩu vị nặng, Lăng Thần lập tức đi vào phòng bếp nấu một nồi lẩu, Hạ Thiên Tịch lấy cây kẹo mạch nha to đùng ra ăn, kẹo mạch nha cực kỳ dính bọc lên một lớp đường thật dày, chỉ nhìn thôi Lăng Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343038/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.