Lăng Thần vào phòng lập tức đi thẳng đến phòng ngủ của Hạ Thiên Tịch. Buồn ngủ đến ríu mắt Hạ Thiên Tịch đã chui vào ổ chăn ngủ, tuy đã vài ngày y không gặp được Lăng Thần, nhưng gần đây bị hai đứa nhỏ trong bụng lăn lộn, y cũng không thấy nhớ Lăng Thần mấy, thật là không tim không phổi. Khi Lăng Thần tiến vào Hạ Thiên Tịch đã nhắm mắt ngủ rồi, dung nhan điềm tĩnh, cánh môi hơi chu lên, trên mặt có thỏa mãn, vừa thấy liền biết nhất định đang mơ một giấc mơ đẹp. Trái tim Lăng Thần lúc này mới coi như được hạ xuống, mấy ngày nay bảo bối làm ầm ĩ còn không tính, chủ yếu là lo lắng cho người ta! Đừng nói tức phụ mang thai mới có thể ầm ĩ như vậy, cho dù không mang thai muốn làm ầm ĩ hắn cũng không có một câu oán hận, chủ yếu vẫn là lo lắng cho tức phụ thôi! Hiện giờ chân chân chính chính thấy được người, hắn mới hoàn toàn yên tâm. Tuy tính cảnh giác của Hạ Thiên Tịch rất cao, nhưng đối với người quen thuộc và hơi thở quen thuộc, từ trước tới nay y đều không bố trí phòng vệ, cho nên khi Lăng Thần tiến vào, cho dù là nhận thấy hơi thở của Lăng Thần, trong lúc ngủ mơ y vẫn như cũ ngủ ngon lành, không có chút dấu hiệu muốn tỉnh nào. Lăng Thần nhìn người cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng đi lên phía trước gập người cúi đầu hôn hôn hôn lên cái mũi đáng yêu của y nhỏ giọng cười nói: "Tiểu yêu tinh." Mấy ngày nay đúng là tra tấn hắn đến thảm. Thừa dịp bảo bối đang ngủ, hắn cũng có thể ngủ một giấc. Lăng Thần đi vào phòng tắm tắm qua loa một cái, vì nơi này không có đồ lót và áo ngủ của hắn, đồ của Hạ Thiên Tịch quá nhỏ hắn không mặc vừa, cho nên Lăng Thần chỉ quấn khăn tăm quanh hông, trước khi lên giường còn đem khăn tắm bỏ ra, ngay sau đó xốc chăn lên nằm bên cạnh Hạ Thiên Tịch ngủ. Trong lúc ngủ mơ cái mũi nho nhỏ của Hạ Thiên Tịch hít hít, ngửi thấy hơi thở quen thuộc, cảm giác được người bên cạnh ôm ấp đầy ấm áp, cực kỳ chủ động rúc thân mình vào trong lòng ngực Lăng Thần, rất là tự giác. Lăng Thần cười cười, trong đôi mắt phượng tràn đầy ý cười hạnh phúc, vươn cánh tay ôm lấy người, gắt gao đem người ôm vào trong ngực, nhắm mắt lại rất nhanh cũng đã ngủ. Trời biết mấy ngày nay không ăn không ngủ, bằng không cũng sẽ không xuất hiện một đôi mắt quầng thâm như vậy! Tuy Hạ Thiên Tịch buồn ngủ, nhưng thời gian ngủ cũng không dài, vì y suốt ngày ngoại trừ ăn chính là ngủ, thật đúng là không có chuyện gì khác để làm, cho nên cũng chỉ ngủ hơn một tiếng liền tỉnh. Mới vừa tỉnh lại liền ngửi thấy hơi thở quen thuộc quanh quẩn ở chóp mũi, càng cảm giác được bản thân đang được nằm trong một cái ôm ấm áp, phía trước là lồng ngực cứng rắn, da thịt màu mật, đường cong cơ bắp cực kỳ xinh đẹp. Hạ Thiên Tịch nhìn đến hâm mộ ghen tị...... Dùng ngón tay chọc chọc, hốc mắt hồng hồng. Ba năm trước tại trường Quân đội số 1 y đã rèn luyện lâu như vậy, tuy nói cơ bắp rèn luyện ra không sănchắc như Lăng Thần, cũng không có đường cong lưu sướng tuyệt đẹp của cơ bắp như hắn, nhưng tốt xấu vẫn là có chút thịt nạc. Nhưng trải quả ba năm tu luyện trong hệ thống, thường xuyên không rèn luyện, tuy thịt nạc không biến thành thịt mỡ, nhưng lại biến thành mềm như bông, chọc vào liền rơi vào thịt mềm mụp. ...... Quả thực có chút thảm không nỡ nhìn! Cho nên, hiện giờ Hạ Thiên Tịch nhìn khuôn ngực cứng rắn của Lăng Thần, cơ bắp ngon lành như vậy, thật là cực kỳ khiến người hâm một và ghen tị. Lại chọc chọc vào đám thịt mềm trên người mình, y thật sự muốn khóc. Xem ra, mình cũng phải nhanh chóng rèn luyện, y không thích cảm giác toàn thân mềm như bông của mình lúc ày, không hề có chút khí phách nam tử nào, còn may thực lực của y cao hơn Lăng Thần, điều này vẫn khiến y cực kỳ kiêu ngạo, bằng không y thực sự muốn khóc mù. Hạ Thiên Tịch dùng ngón tay chọc chọc, ngực rắn như vậy, ít nhất y phải dùng thời gian ba năm mới có thể rèn luyện ra. "Bảo bối, nếu ngươi cứ tiếp tục chọc như vậy, ta sẽ thật sự không nhịn được." Giọng nói hơi mang theo dục cảm của Lăng thần vang lên trên đỉnh đầu. Vốn dĩ hắn đang ngủ, bị người yêu quấy rối như vậy, chắc chắn hắn phải tỉnh. Hơn nữa, hai ngừoi mấy ngày nay còn không thấy mặt, vốn dĩ bản thân đã không có năng lực kiềm chế gì với người yêu, hiện giờ người yêu trong ngực, ngón tay tinh tế mềm mại cực kỳ không biết điều chọc chọc sờ sờ lên người hắn, chỉ cần là nam nhân đều sẽ không nhịn được! Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn đôi mắt phương đang bốc lên ngọn lửa nhỏ của Lăng Thần, cực kỳ không có lương tâm nói: "Ta mang thai." Cho nên, nếu người không muốn thương tổn con trai của mình, tốt nhất là nhịn đi. Lăng Thần quả thực muốn bốc cháy, nếu biết phải để hắn nhịn xuống, thì còn châm lửa trên người hắn như vậy làm gì? Cố tính, đầu ngót tay kia còn không có chút lương tâm nào tiếp tục chọc chọc. "Bảo bối." Lăng Thần một tay bắt lấy bàn tay đang tiếp tục chọc chọc ngực mình của người nào đó, đôi mắt phượng mang theo ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, nghiến răng nghiến lợi nhìn cái người khiến mình hận không thể đánh mông y một trận. Giọng nói tràn ngập tình dục mang theo áp suất thấp. Hạ Thiên Tịch le lưỡi, có chút chơi đùa quá rồi, cho nên lập tức giả làm đà điểu, ngẩng đầu ánh mắt nghiêm túc nhìn trần nhà. Sao bây giờ mới phát hiện, trần nhà nhà y cư nhiên lại đẹp như vậy? Lăng Thần bị hành động của y chọc cười, đương nhiên cũng không dám trừng phạt y, chỉ tự mình nhận xui xẻo đi vào phòng tắm dội nước lạnh. Có một người yêu nhỏ mê người như vậy, quả thực đủ tra tấn hắn. Rất nhanh, Lăng Thần quấn khăn tắm quanh hống đi ra. Sao lại nhanh như vậy? Hạ Thiên Tịch ngồi trên giường, ánh mắt trộm nhìn phía dưới của Lăng Thần, chẳng lẽ không được? Như vậy sao được chứ? Chẳng phải về sau mình không tính phúc. Lăng Thần bị ánh mắt của Hạ Thiên Tịch nhìn, quả thực có chút buồn bực. Tại sao người yêu càng ngày càng....đáng yêu như vậy? Chẳng lẽ là do mang thai? "Đúng rồi, ngươi vào bằng cách nào?" Hạ Thiên Tịch mới nhớ ra một vấn đề quan trọng nhất, trước khi y ngủ rõ ràng không cho Lăng Thần vào mà. "Phụ thân cho ta vào."" Lăng Thần nói thẳng không chút cố kỵ. Hạ Thiên Tịch lập tức t kinh ngạc mở to hai mắt. Rõ ràng lúc trước phụ thân còn cực kỳ phản đối Lăng Thần, sau đó còn không cho gọi phụ thân, cư nhiên nhanh như vậy liền thay đổi chủ ý, thật đúng là có chút....thiện biến. Nhưng mà...nếu phụ thân thay đổi chủ ý, tiếp nhận Lăng Thần, vậy đối với mình mà nói cũng cực kỳ tốt, Hạ Thiên Tịch cười tủm tỉm gật đầu, nhưng vẫn nhắn mặt khô cằn nói: "Ta còn chưa cho người vào mà." Cánh tay đang lau tóc của Lăng Thần dừng lại, đây là đang tức giận? Nhưng mà, đang êm đẹp tại sao lại tức giận? Vì mang thai, cho nên sẽ vô có mà gây rối? Lăng Thần rất nhanh suy nghĩ thông suốt, cho nên cũng rất lý giải, dù sao mấy thông tin trên mạng mà hắn tìm hiểu đều nói, người mang thai tính tình sẽ rất khó khăn, tâm tình sẽ rất bực bội, vô cớ gây sự là bình thường, là chồng hắn nhất định phải bao dung. Lăng Thần vứt khăn lông trong tay, đi về phía trước ngồi xuống mép giường, nhìn người nào đó đang bĩu môi tức giận cười cười, vươn tay nhéo cằm Hạ Thiên Tịch, ngón tay hơi hơi dùng sức quay mặt người nào đó qua hôn hôn lên môi y dịu dàng dỗ dành: "Ngoan, đừng tức giận, ngươi muốn ăn gì? Ta đi làm cho ngươi." "Ngươi coi ta là thùng cơm à?"" "......" Lăng Thần rõ ràng bị nghẹn, thật đúng là vô cớ gây sự: "Sao lại thế được?" Làm chồng, hắn rất thấu hiểu, biết tức phụ mang thai, hắn nhất định phải bao dung hết thảy cho tức phụ, cho nên Lăng Thần lập tức tận hết khả năng đem giọng nói của mình dịu dàng tới mức nhỏ ra nước. "Là ta có chút đói bụng, trước khi tới tìm ngươi không ăn gì mấy, ngươi muốn ăn gì? Nhỉ?" Rõ ràng nói là bản thân muốn ăn, vì sao còn phải hỏi ý kiến y? Quả thực không thể hiểu nổi. Nhưng được người cưng chiều như vậy, tâm tình Hạ Thiên Tịch lại kỳ tích mà tốt lên, còn tốt hơn cả hai ngày trước khi tra tấn người ta nữa. Quả thực vẫn là có người làm bạn bên mình thoải mái hơn một chút. "Ta muốn ăn lẩu, lẩu có nhiều ớt cay tới tận đáy nồi." Quả nhiên, khẩu vị người mang thai đều trở nên nặng, xem ra tin tức trên mạng nói không sai chút nào. "Còn muốn ăn kẹo mạch nha, loại kẹo mạch nha ngọt nhất, dính nhất." Quả thực khẩu vị nặng đến không thể nặng hơn. Trán Lăng Thần treo đầy hắc tuyến, khóe miệng run rẩy không thôi, đây là cái loại khẩu vị gì? Một cái cực cay, một cái cực ngọt, hai loại này ăn cùng, quả thực không thể tưởng tượng nổi hình ảnh băng hỏa lưỡng trọng thiên như thế nào nữa. "Sao thế? Ngươi có ý kiến?" Thấy Lăng Thần hồi lâu không có phản ứng, Hạ Thiên Tịch nheo lại đôi mắt đào hoa hẹp dài, đôi mắt như dao nhỏ vèo vèo ném qua, rất có loại cảm giác ngươi mà có ý kiến ý cò ta sẽ cho người biết mặt. Nhìn qua cực kỳ có tính uy hiếp. Lăng Thần đương nhiên có ý kiên, hơn nữa ý kiến còn rất là lớn. Khẩu vị nặng như vậy, còn ăn chung với nhau, hắn quả thực không thể tưởng tượng nổi cái loại cảm giác đó là gì nữa. Hơn nữa, dạ dày của y có thể chịu nổi sao? Nhưng mà, nhìn đôi mắt như dao nhỏ lia tới đầy uy hiếp kia của người yêu kia, cho dù Lăng Thần có một trăm ý kiến cũng không dám nói ra! Hiện tại, ông bầu lớn nhất, cùng lắm thì đến lúc đó hắn lại nghĩ cách là được. "Chúng ta bây giờ về nhà ta tự mình làm cho người được không?" "Được."Hạ Thiên Tịch cực kỳ thuận theo mà gật đầu, phải biết là ở chỗ này phụ thân chắc chắn sẽ không đồng ý cho cách ăn này của y. Nhưng mà ý thực sự rất muốn ăn như vậy. "Mệt, không muốn đi đường." Nhìn Lăng Thần đã thu thập xong mọi thứ, Hạ Thiên Tịch lập tức đầy trông mong nhìn Lăng Thần lười biếng nói. Cho dù từ nơi này đi xuống dưới lầu cũng không đến mấy bước. "Ta cõng ngươi." Lăng Thần cực kỳ săn sóc tiến lên ngồi xổm xuống, nếu không phải bận tậm bên ngoài có nhạc phụ đại nhân, hắn thật sự muốn bế. Hạ Thiên Tịch lập tức leo lên trên lưng Lăng Thần, được Lăng Thần cõng ra ngoài. Bên ngoài, Hạ Thanh nhìn một màn này, trán quả thực nhăn thành một chữ xuyến 川. Đứa con trai này của anh, quả thật giống nuôi thành con gái, quả thực giáo dục hết sức thất bại. ..........
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]