Sau khi tắt cuộc gọi, hốc mắt Hạ Thiên Tịch vẫn đỏ bừng, thoạt nhìn giống như một con thỏ con, rất là khiến người thương yêu.
"Đừng lo, không sao đâu, chúng ta liền về Đế Đô tinh." Lăng Thần ôm y an ủi một phen.
Nhìn tức phụ rơi lệ, hắn đương nhiên không nỡ, nhưng vì đối tượng là nhạc phụ đại nhân, hắn cũng không thể nói gì, chỉ có thể an ủi.
"Ta mất tích ba năm, chắc chắn phụ thân rất trách tội ngươi phải không!" Hạ Thiên Tịch lau lau hốc mắt, điều chỉnh tốt tâm tình của mình, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Thần, trong ánh mắt có thương tiếc.
Từ hành động từ chối nhận cuộc gọi của phụ thân y liền biết, ba năm qua Lăng Thần sống cũng không quá tốt.
"Không có việc gì, ta có thể lý giải tâm tình của phụ thân, chỉ cần ngươi hiện tại trở về là tốt rồi." Việc đã xảy ra Lăng Thần cũng không muốn nói thêm, bằng không có vẻ quá dài dòng, hơn nữa hắn càng thêm lý giải Hạ Thanh, thử tưởng tượng mình đã yên tâm đem con trai của mình giao cho người khác, người khác lại không chăm sóc tốt, mỗi một người làm cha mẹ đều sẽ không vừa lòng.
Cho nên, Lăng Thần cũng không muốn nói nhiều lời, hắn chỉ nghĩ hiện tại dùng hành động thực tế của bản thân chứng minh cho Hạ Thanh thấy, hắn nhất định sẽ chiếu cố Hạ Thiên Tịch thật tốt, sẽ không để y gặp phải bất cứ điều gì ngoài ý muốn.
Hạ Thiên Tịch nhón mũi chân hôn lên môi Lăng Thần an ủi một phen, hai tay ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-cuong-the-tro-ve/1343027/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.