Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, Phó Kinh Hồng liền tìm một bộ y phục mới mà mặc vào.
Mặc y phục vào tử tế rồi, Phó Kinh Hồng cũng không vội đi ra.
Mà, y ngồi xuống rót ra một chén trà.
Y chậm rãi uống một ngụm trà, vươn ngón tay ra nhẹ nhàng xoa xoa thành chén.
Lão Mộ Dung Lân đã bỏ đi rồi.
Tại sao gã ta lại không dẫn theo Mộ Dung Thương?
Nếu như gã làm hết mọi việc này đều là vì Phật Tâm Lưu Ly, thì không có lý do gì sẽ bỏ rơi nhi tử của gã cùng với Phật Tâm Lưu Ly lại đây cả…
Y nhớ lại. Vào ngày ấy, đưng ngoài cửa sổ, thái độ của lão Mộ Dung Lân đối xử với Mộ Dung Thương, tựa hồ như là có chút tránh né, nhưng cũng vẫn được tính gần như là biểu hiện của một vị phụ thân đi…
Thế nhưng, y ngẫm lại.
Thái độ của lão Mộ Dung Lân đã đối xử với Mộ Dung Vũ, tựa hồ như là cực kì sủng nịch.
Lại chỉ vừa mới đảo mắt một cái, gã ta liền quăng đi đám thê tử cùng với nữ nhi.
Y lại lắc đầu.
Chỉ là, nếu như Mộ Dung Thương vẫn còn ở lại chỗ này, vậy thì y cứ thử mò tới xem, không chừng lại sẽ có chút phát hiện ra manh mối gì đó đi.
Vừa nghĩ đến đây, Phó Kinh Hồng liền đặt chén trà trong tay xuống bàn, sửa sang lại quần áo một lượt.
Trước tiên, y liền xoay người đi về về sân biệt viện của Mộ Dung Thương.
Sau đó, y mới có thể đi tìm Bạch Luyện Hoa cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-bia-do-dan-thu-ngao-giang-ho/754500/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.