Tại một phòng khám, chị Duyên đang ngồi nghe bác sĩ nói.
“Dạ dày của con bé hơi yếu do hấp thụ nhiều bia rượu, dẫn đến việc không chịu đựng nổi nên mới bị sốt. Lát nữa sẽ có người kê thuốc, chị nhớ nhắc con bé uống đủ liều.”
“May quá, tôi còn tưởng nó lại xảy ra chuyện gì!!”
Mễ Lạc vừa hay tỉnh dậy, nhìn thấy xung quanh rất giống phòng bệnh, tay đang được truyền nước biển. Cô bối rối không biết bản thân đã xảy ra chuyện gì.
Một lúc sau, bác sĩ đi vào để xem cô đã tỉnh hay chưa, thấy cô đang nhìn chằm chằm mình nên mở lời.
“Tỉnh rồi à?”
Cô nghe vậy chỉ gật đầu, bác sĩ cũng tiếp tục công việc của mình. Đợi đến khi chai nước biển đã hết, Mễ Lạc đi ra ngoài cùng chị Duyên trở về nhà. Thời gian trôi qua nhanh sắp đến giao thừa, lúc này mọi người đều đang vui vẻ vì ngày mai là Tết rồi. Mễ Lạc tụ tập cùng bạn bè đi ra quán để ăn mừng, Hiền Nhi rủ rê thêm vài người bạn đến, Linh Lan cũng đi cùng Mễ Lạc để tám chuyện. "Này, không rủ anh ấy đi à?" Hiền Nhi nhìn Linh Lan mà trêu, Linh Lan bĩu môi nói. "Anh nào, nhiều anh quá nên không biết!" Mễ Lạc ngồi bên cạnh Linh Lan, cô liếc nhìn anh chàng ngồi bên cạnh Hiền Nhi. Sau đó vu vơ nói. " Nhi! Đây là anh lúc trước mày quen trên thành phố à???" Hiền Nhi nghe vậy thì quay sang nhìn anh, anh cũng ngơ ngác nhìn mọi người. Lúc này Linh Lan cười nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cau-duoc-uoc-thay/3429818/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.