Ở bên kia, Hải Ngân và Hạ Long sau khi lăn lộn với nhau trên giường xong thì ôm nhau ngủ một giấc. Khi tỉnh lại thì mới 5h sáng, Hải Ngân thấy Mễ Lạc vẫn chưa về nên quay sang đánh thức Hạ Long đang ngủ.
“Anh, anh ơi. Mau dậy đi!”
Hạ Long bị đánh thức thì hơi tức giận vì bị phá giấc ngủ, nhưng khi nhìn thấy Hải Ngân đang ở bên cạnh thì giật mình. Anh ngồi bật dậy nhìn xung quanh rồi hỏi.
“Mọi người vẫn đang ngủ à??”
“Có lẽ vậy, anh nên về sớm đi. Nếu để mọi người biết được anh ở lại ngủ với em thì chết chắc đấy!”
Hải Ngân hối thúc Hạ Long nhanh chóng mặc đồ rời đi, còn bản thân cũng mặc đồ vào rồi ra ngoài thăm dò thử có ai dậy không.
Nó xuống dưới nhà rón rén mở cửa, Hạ Long cũng nhẹ nhàng dắt xe ra, sau đó dắt ra xa nhà rồi khởi động xe rời đi. Lúc này Hải Ngân mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại bối rối không biết đêm qua Mễ Lạc đã đi đâu, liệu cô có biết giữa hai người ngủ với nhau hay không. Nghĩ vậy, nó vội đi lên phòng dọn dẹp rồi lấy vỏ gối và mền, chiếu đem đi giặt ngay. Chỉ sợ mùi kia bốc lên thì sẽ có người phát hiện ra. Ở nhà nghỉ, Mễ Lạc và Hải Đăng sau khi trải qua cơn giông bão tố vài tiếng trước thì cũng lăn ra ngủ ngon trên giường. Đến khi Hải Đăng bị tiếng chuông điện thoại Mễ Lạc đánh thức thì ngồi dậy, nhìn thấy cô vẫn đang ngủ, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cau-duoc-uoc-thay/3429817/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.