Thời gian trôi qua nhanh đến cuối tuần, vì chiều chủ nhật được nghỉ nên Mễ Lạc chơi game từ lúc nghỉ trưa đến chiều. Đang chơi đột nhiên Hải Đăng hỏi.
"Tối nay bé có đi chơi đâu không?"
Vì đang đeo tai nghe nên Mễ Lạc không sợ người khác nghe thấy, chỉ nhỏ giọng hỏi lại.
"Chưa biết nữa, sao vậy?"
Giọng nói Hải Đăng hơi ngượng ngùng.
"Anh tưởng bé chưa có hẹn thì định rủ đi chơi ấy mà!"
Nghe vậy, cô nhếch mép cười định từ chối. Chợt nhớ đến lời Hiền Nhi nói thế là ngập ngừng nói.
"Cũng không phải là không được, bởi vì còn bạn của em nữa."
Hải Đăng nghe nhắc đến bạn cô thì liền mách.
"À, hôm bữa Ngân có kết bạn với anh mà anh lỡ tay ấn xác nhận. Ngân nhắn tin anh hoài à mà anh đâu có trả lời."
Nghe vậy, Mễ Lạc đang chơi game muốn đội quần tại chỗ. Cô quay sang nhìn thấy Hải Ngân đang nói chuyện điện thoại với ai đó nên bất lực thở dài, dù biết trước sau gì anh cũng sẽ nói câu này nhưng cô muốn quê giùm Hải Ngân.
Cô im lặng tiếp tục chơi xong ván để đi tắm, phải công nhận là lâu rồi chơi lại cô ngán đến tận cổ. Nhưng mà vì tán đổ Hải Đăng nên cô đành nhịn để chơi cùng anh ta, kiếp trước cứ hễ rảnh là cô với Hải Đăng đều chơi game hỗ trợ lẫn nhau.
Hải Ngân lúc này đang trêu đùa với người mới quen trên mạng, nhớ đến kiếp trước mỗi lần đi gặp đối tượng mới đều rủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cau-duoc-uoc-thay/3429806/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.