Lại thêm một ngày nữa trôi qua. Ánh nắng hôm nay dịu nhẹ không gay gắt như mọi ngày, Dư Huy đang phụ Vu Thần vá lốp xe sau khi bị Phùng Dịch phá hỏng, hai người rất nhanh đã sửa xong.
"Chậc, người gì mà quá đáng. Thứ không thuộc về mình mà cứ muốn lấy, lấy không được thì ghen ăn tức ở đi xì lốp xe người khác."
Thiếu nữ duy nhất trong nhóm tên Tuyết Kỳ nhìn hai người đang sửa xe bất bình với hội bạn mình.
"Đúng vậy, anh Dư là người tốt. Nhưng xui xẻo gặp tiểu nhân nhỏ nhen."
"Hôm nay chúng ta sẽ đến An Lạp sao?"
Thiếu gia nhà giàu rất phấn khởi khi sắp được đoàn tụ gia đình mình.
"Ùm, không biết gia đình tao như thế nào rồi."
"Mong họ không biến thành đám xác sống này."
Lũ nhóc bên ngoài vui vẻ như vậy nhưng khi nghĩ đến người thân của mình thì rầu rĩ không thôi. Họ không biết cha mẹ hay anh chị em của mình có thoát được hay không, rất muốn đi tìm họ.
Nhưng bọn họ đều là học sinh từ nơi khác tới đây, giờ bọn họ không có khả năng một mình đi tìm người thân được.
"Đi thôi, mấy nhóc nhìn sầu não dữ vậy."
Dư Huy sửa xe xong thì quay qua nhìn bọn nhóc đã chuẩn bị đủ đồ để lên đường dài. Nhưng trông có vẻ tâm trạng hơi buồn sầu nhỉ.
"Không có gì đâu ạ, chỉ là nghĩ chút chuyện thôi."
"Ùm không có gì thì sốc lại tinh thần, chúng bây giờ xuất phát đến An Lạp. Đường đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3628721/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.