Dư Huy đã hoàn toàn phân hóa thành beta, anh cảm thấy cơ thể mình cũng không có thay đổi gì quá lớn. Nhìn về phía trên giường, Vu Thần vẫn chưa tỉnh dậy.
Anh lại gần thấy Vu Thần một mặt an tĩnh nhắm mắt, chăn được kéo lên tới ngực không khác gì mấy lúc cậu mới ngất xỉu.
Nhìn xem, khuôn mặt này thật đẹp mà. Bảo sao Mộng Thi không mê mệt với khuôn mặt này, đến Dư Huy cũng bị khuôn mặt này dụ hoạc.
Dư Huy lên giường nằm kế bên Vu Thần, ngày mai sợ rằng sẽ là một ngày mệt mỏi đây. Khi Vu Thần mới phân hóá sẽ phân hóa thành alpha, rơi vào trạng thái kỳ mẫn cảm.
Anh không lo Vu Thần sẽ tìm người khác, bởi vì trong cốt truyện dù có tới kỳ mẫn cảm, Vu Thần cũng chưa bao giờ ve vãn với omega hay beta nào cả. Đúng là tình yêu vĩ đại, chỉ có ánh trăng sáng đó mới được được tất.
Dư - ánh trăng sáng - Duy cảm thán. Suy nghĩ loanh quanh một hồi thì cũng thiếp đi. Trong giấc mơ anh nhìn thấy Vu Thần lúc nhỏ. Là một cậu bé khá gầy, mái tóc trắng cắt ngắn, khuôn mặt mang vẻ nữ tính thiên về nữ
Không giống với vẻ nam tính lúc trưởng thành.
"Anh à, chúng ta sau này sẽ mãi bên nhau chứ?"
"Tất nhiên, anh sẽ không bỏ Vu Thần đâu."
Hai đứa nhóc kia ngồi trên xích đu mà nói qua nói lại. Dư Huy đứng từ xa nhìn hình ảnh đẹp đẽ vốn đã chìm ẩn trong tâm trí mình. Anh nhìn hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586283/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.