Trên giường là thiếu niên đang được người đàn ông đẹp trai đúc cháo, hình ảnh rất đẹp. Ánh mắT nhu hoà chứa đầy tình yêu nhìn thanh niên ngồi trên giường, còn người trên giường đưa ánh mắt ghét bỏ nhìn hắn ta.
"Vậy là anh là Vu Thần sao?"
"Đúng vậy."
Dư Huy nghiền ngẫm cái tên này. Một đống thông tin về người này hiện ra trong đầu. Đây là nam chính cuối cùng xuất hiện, cũng là người khó thuần phục nhất của nữ chính.
Xuất sắc, tài giỏi và mạnh mẽ, còn sở khuôn mặt khiến cho những omega măm me, thèm thuồng muốn leo lên giường, chiếm lấy trái tim của Vu Thần, trở thành người của Vu Thần. Không riêng gì omega, mà có thêm một số thành phần alpha và beta cũng muốn.
Mấy nam chính trước đó đều bị nhan sắc và sự yêu kiều, thùy mị của nữ chính thu hút và theo đuổi, chỉ là một màn yêu đương và thăng cấp, đánh bại trà xanh và các pháo hôi khác.
Tới lượt Vu Thần là ngược lên ngược xuống. Ngược tàn canh, ngược không còn manh giáp khiến những ngọt ngào trước đó cũng hơi khó nuốt trôi.
Nữ chính vốn là kẻ tham lam vô độ, người ả ta nhìn trúng thì khó mà rời tay. Nhưng Vu Thần lại là một tảng băng lớn, rất khó thu phục, gần như mỗi lần ả ta nghĩ cách tiếp cận hay dùng chất dẫn dụ của mình dụ dỗ đều bị Vu Thần mạnh mẽ cự tuyệt và chối bỏ.
Lý do tại sao? Bởi vì trong lòng Vu Thần có một ánh trăng, là ánh trăng sáng ngời ngời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586270/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.