"Không nhớ cũng không sao. Giờ chúng ta làm chuyện chính." 
Nói xong Vu Thần bắt đầu cởi áo ngủ của Dư Huy ra. Từng chiếc cúc áo bị cởi, tại sao Dư Huy không phản kháng? Tay bị khống chế, chân cũng bị đè lại không nhúc nhích được. 
"Làm chuyện gì cơ? Cậu đừng có làm bậy. Tôi sẽ báo cảnh sát." 
"Báo cảnh sát? Vậy cho anh báo luôn, giờ thì ngoan ngoãn nào." 
Giọng điệu giống như dỗ em bé vậy. Dư Huy cảm thấy mình như đấm vào bông vậy, không gây được miếng sát thương nào còn bị cơn tức giận làm cho bản thân tức chết. 
Người đàn ông ngậm một bên v* hồng hồng dễ thương vào miệng, trông thật ngon miệng. 
"Á..ưm... Dừng lại..." 
Không thèm để tâm tới lời nói của Dư Huy, Vu Thần vẫn tiếp tục cắn, mút đầu v* hồng hồng đáng thương kia. Bên kia cũng không để cho cô đơn mà dùng tay day day xoa bóp. 
Cơn khoái cảm ập thẳng lên đại não khiến cơ thể cảm thấy kỳ lạ mà run rẩy. Sau đó người đàn ông tha cho đầu v* đã bị mút sưng kia đi vào món chính. 
Cởi nốt quần của hai người ra, Vu Thần làm bước dạo đầu cho Dư Huy. Từ một ngón tay cho tới 3 ngón tay đi vào h** h**** nóng bỏng, hơi khô rát kia. 
"Thả lỏng nào, nếu không sẽ bị thương." 
"Thả lỏng cái đầu nhà anh. Tha cho tôi đi, hức hức." 
Những giọt lệ như trân châu chảy theo gò má trắng nõn rơi xuống ngực. Điều lại không nhận được sự thương tiếc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586269/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.