"Anh Huy, dậy đi. Tới giờ đi làm rồi kìa."
Giọng nói của một người phụ nữ truyền vào tai Dư Huy, giọng nói mềm mại trong veo như nước tinh khiết ở thượng nguồn có thể thanh lọc đi những muộn phiền của người nghe.
Đây là giọng của người vợ đã bỏ anh theo người đàn ông khác, anh lúc này mở mắt ra, đối diện anh không phải là bầu trời đêm lúc anh chết, cũng không phải khuôn mặt của lũ tang thi ghê rợn kia.
Trần nhà xanh xá, anh bất ngờ ngồi dậy nhìn xung quan thì chợt nhận ra nơi này chính là phòng của anh. Căn phòng được trang trí rất đơn giản, nó cũng thể hiện lên được tính cách của chủ nhân căn phòng.
Lúc này đây, Dư Huy bỗng dưng tay chân rã rời mà ngã người xuống giường. Cảm giác cả người bị một lực vô hình kéo mạnh ở một hướng nào đó anh cũng không phân biệt được.
Đến khi cả cơ thể lấy lại được cảm giác thì anh mở mắt ra, xung quanh anh chẳng có thứ gì cả, chỉ có một khoảng không đen vô tận. Cơ thể anh trôi nổi tại nơi này, anh sợ hãi mà nổi cả da gà.
Chết rồi nhưng còn bị những hiện tượng kỳ dị này hù nữa thì chắc chỉ có Dư Huy làm được. Lúc này một giọng nói vang lên khắp không gian này:
"Là kẻ nào to gan dám xâm nhập vào thần thức của ta."
Một đôi mắt khổng lồ to lớn mở ra trước mặt Dư Huy, đôi mắt tròng trắng đen lẫn lộn, tạo thành một bãi hỗn loạn trông rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cai-menh/3586255/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.