Hạ Nhiên ở trên đường hỏi han một chút, cuối cùng cũng tìm thấy căn-tin trường ở nơi nào.
Cô có chút cảm ơn cái thiết bị phiên dịch, nếu không có nó, cô không biết nên làm sao để mà giao lưu với bạn học ở nơi này.
Bước vào căn-tin, cô không ngừng tự nhủ mình không được biểu hiện ra sự kinh ngạc dù cho bên trong có không có quái vật mãnh thú. Có lẽ cô tâm niệm đủ nhiều, tuy vẫn rất kinh ngạc nhưng trên mặt biểu hiện được xem là tự nhiên, không đến nổi bị mất mặt với đồng bào năm châu bốn biển.
Theo dòng người đi vào, người ta làm gì cô làm nấy, không quá mức lúng túng.
Căn-tin được bày biện như một tiệc buffet, ai muốn ăn gì thì tự lấy. Mỗi phần ăn chỉ được lấy một thứ, không thể lấy nhiều hơn. Ví dụ như, trên quầy có một hàng đĩa sứ, trên mỗi đĩa có một miếng bít tết, nó chính là một phần ăn chính. Họ có thể chọn thêm một phần salad ăn kèm là xong bữa chính. Sau đó họ có thể tiếp tục tìm đến đồ ăn tráng miệng như bánh ngọt, đồ uống các kiểu, đảm bảo khẩu phần mỗi bữa ăn ngon miệng và hợp lý.
Việc này được đánh giá thông qua một thiết bị quét trên đường họ đi chọn đồ ăn. Nếu bạn đã lấy đủ dinh dưỡng cho một bữa ăn rồi thì nó sẽ hiện lên màu xanh sau khi bạn chọn. Nếu bạn đã chọn đủ rồi còn muốn lấy thêm, nó sẽ hiện lên màu đỏ. Không chỉ vậy, nó còn kêu inh ỏi, cho cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bi-toi-de-y-roi-em-con-muon-chay/3082456/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.