Giang Thần hỏi:
"Ai sẽ đưa tụi em về?"
Mọi ánh mắt đều dồn về phia Bạch Mộc Trạch, nhưng anh chỉ đứng yên lặng, bình tĩnh như thường lệ.
"Thầy Bạch, anh cũng định đi cùng chúng tôi đến bệnh viện sao?" Trạm Lục Hành nhin anh khiêu khích.
"Anh không chăm sóc tốt cho cô ấy đâu." Bạch Mộc Trạch thản nhiên đáp.
Anh nhìn Giang Ly, biết nếu tiếp tục cố chấp đòi đi theo, chỉ khiến cô khó xử, bèn quay sang Kỳ Chính:
"Kỳ Chỉnh, cậu theo họ đến bệnh viện đi."
"Vâng!" Kỳ Chinh lập tức gật đầu.
Trạm Lục Hành cười khẩy, ôm Giang Ly quay người bước đi, Kỳ Chinh vội vàng theo sau
Giang Ly từ trên vai Trạm Lục Hành lén quay đầu lại, lặng lẽ nhìn Bạch Mộc Trạch, trong lòng tràn đầy sự biết ơn.
Cô hiểu rõ tấm lòng tốt của Mộc Trạch.
Còn Bạch Mộc Trạch cứ đứng đó, dõi theo bóng họ dần khuất xa. Anh và cô dường như có một sợi dây liên kết vô hình, khiến Trạm Lục Hành phát điên vì ghen.
Đúng là không coi anh ra gì nữa, ánh mắt của họ cứ như sắp tỏa ra tia lửa.
"Anh Trạm, chúng ta đến bệnh viện nào?" Kỳ Chính nhanh chân đi theo, ngước lên hỏi.
"Cút đi!" Trạm Lục Hành gắt gỏng.
"Sao anh lại mắng Kỳ Chinh?" Giang Ly bênh vực Kỳ Chính, không hài lòng với thái độ của Trạm Lục Hành
"Cô cũng im miệng đi!"
"Trạm tổng, thầy Bạch dặn tôi..." Kỳ Chính run rẩy lên tiếng.
Trạm Lục Hành đột ngột dừng bước, nhìn xoáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3733586/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.