“Tôi có việc, đi trước đây.
Giang Ly lịch sự tiên khách.
Nhìn bóng chiếc xe hắn đi xa, Giang Ly bất giác nghĩ: Tối nay hắn có đến nữa không?
Giang Ly tự giật mình vì suy nghĩ của chính mình. Đây là gì chứ?
Tỉnh táo lại đi!
“Sắc làm mê muội, sắc làm mê muội!"
Dù hắn quan tâm cô ăn uống, dù hắn tặng cô nhẫn kim cương, dù ngủ trong vòng tay hắn rất thoải mái, nhưng...
Cả đêm, Giang Ly sống trong tâm trạng mong chờ xen lẫn tự phủ nhận.
Cô tự dày vò chính mình, nhưng lại không thể ngăn nổi sự mong đợi âm thầm dành cho một kết quả
Mỗi lần nghe thấy tiếng ô tô đi qua, trái tim cô lại nhảy lên tận cuống họng.
Cảm giác này khiến cô như trở về kiếp trước, mỗi ngày đều trông chờ hắn trở về nhà.
Thời gian từng phút trôi qua, đã 10 giờ tối.
Giang Ly biết hắn sẽ không trở về, lòng thoảng chút hụt hẫng.
Sau khi rửa mặt xong, cô lên giường ngủ. Trước khi ngủ, cô có thói quen lướt điện thoại và tình cờ thấy bài đăng của Lưu Nhã Kỳ trên vòng bạn bè.
Trong ảnh, đổi chân bị thương và cây nạng của Lưu Nhã Kỳ xuất hiện cùng bàn tay của một người đàn ông đang giúp đỡ.
Dòng trạng thái: “Cảm ơn anh, nhờ anh mà vết thương của em hồi phục nhanh như vậy."
Bên dưới, Giang Thần còn thá một lượt thích.
Chỉ cần nhìn qua, Giang Ly đã nhận ra đó chính là bàn tay của Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3730894/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.