Bạch Mộc Trạch liếc cô một cái, không buồn đáp lời, cúi người bế Giang Ly lên.
Giang Ly đỏ mặt, vòng tay qua cổ anh. Cảm giác cơ thể bỗng chốc nhẹ bẫng làm cô ngại ngùng.
Cô lén quan sát Bạch Mộc Trạch, lâu rồi không gặp, anh trông trưởng thành hơn trong ký ức của cô.
Khác với nét sắc sảo, hoang dã của Trạm Lục Hành, Bạch Mộc Trạch mang vẻ đẹp thư sinh, sáng sủa kiểu Á Đông.
Da anh trắng, ngũ quan hài hòa, ánh mắt dịu dàng, đường nét gương mặt ưu tú nhưng không hề sắc lạnh, mà mang đến cảm giác ấm áp.
Bế một người lớn mà không thấy anh thở gấp, chắc chắn anh phải tập luyện thường xuyên.
Suốt buổi sáng, anh đưa Giang Ly đi khám rồi cả ba người cùng trở về sau khi kiểm tra xong.
“Hôm nay cảm ơn hai người nhé. Khi nào lành, em sẽ mời mọi người đi ăn.”
“Em sẽ ghi nợ nhé. Giờ em bắt đầu tìm quán ăn đây.” Tiểu Tiểu cười tít mắt.
“Không thành vấn đề.”
Bạch Mộc Trạch lấy thuốc ra nhưng không thấy chỗ để, anh liền hỏi: “Cái tủ đầu giường của em đâu rồi?”
Giang Ly lúng túng, không dám nói thật là do Trạm Lục Hành đập hỏng, chỉ ậm ừ: “Em đặt cái mới rồi, chưa giao đến.”
Bạch Mộc Trạch tìm quanh, cuối cùng lấy ghế từ phòng thay đồ ra, sắp xếp gọn gàng các lọ thuốc lên đó rồi dặn dò Tiểu Tiểu.
“Rồi, rồi, em biết rồi mà.” Tiểu Tiểu làu bàu có vẻ sốt ruột.
“Đừng lơ mơ.”
Tiểu Tiểu nhìn anh trai, cảm thán: “Anh à, nếu anh với Giang Ly thành đôi thì tốt biết mấy. Anh có thể chăm sóc cô ấy, còn em thì được ở bên cô ấy mãi mãi.”
Bạch Mộc Trạch véo má cô: “Em lại nói linh tinh.”
“Đau, đau!” Tiểu Tiểu nhăn nhó cố vùng ra.
Tiểu Tiểu từng nói như thế này không chỉ một lần, kiếp trước Giang Ly không để tâm.
Kiếp này, cô càng không bận lòng, vì anh Mộc Trạch cuối cùng sẽ kết hôn với một cô gái tên Tĩnh.
Khi ấy, cô vừa trải qua nỗi đau mất mẹ, Tiểu Tiểu nói qua loa vài câu, cô cũng không để ý.
Đến lúc gần về trường, Bạch Mộc Trạch dặn dò: “Hai đứa sau này đừng đến những nơi như thế nữa. Nếu còn lần sau, anh sẽ báo với phụ huynh.”
Giang Ly và Tiểu Tiểu bất giác như trở về thời học sinh, bị thầy giáo quản thúc, sởn cả da gà.
Không khó để hiểu rằng anh không hài lòng việc hai cô đến quán bar.
“Làm sao anh Bạch biết tụi mình đi quán bar nhỉ?” Sau khi anh rời đi, Giang Ly hỏi Tiểu Tiểu.
“Tấm ảnh của cậu nổi đến mức ai cũng biết mà!”
Giang Ly thở dài, ngả lưng xuống giường.
Trong mấy ngày dưỡng thương, Tiểu Tiểu và Bạch Mộc Trạch thay phiên chăm sóc cô.
"Con đây." Giang Ly nắm tay mẹ, lo lắng hỏi: "Bác sĩ nói thế nào hả mẹ?"
Bà Trình cố gắng gượng dậy, Giang Ly nhanh chóng đỡ mẹ ngồi lên, kê thêm gối sau lưng bà.
"Bác sĩ bảo không có gì nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi là ổn."
"Vậy chiều nay mẹ xuất viện, công ty không thể thiếu người."
"Mẹ cứ nghỉ ngơi thêm vài ngày, để con đến công ty thay mẹ."
"Con làm sao mà được, từ trước đến nay chưa bao giờ làm việc ấy."
"Mẹ làm được thì con cũng làm được, sao lại không?" Giang Ly cười trêu đùa.
Cả mẹ và Giang Thần đều bật cười.
"Mẹ, chị nói đúng đấy, mẹ làm được thì chị ấy cũng làm được."
Mẹ cô ngẫm nghĩ, việc Giang Ly chủ động đi làm là một tín hiệu tốt.
Trước đây, cô toàn ru rú ở nhà, lâu ngày cũng chẳng tốt cho tinh thần.
Nhớ lại kiếp trước, khi công ty gia đình phá sản, mọi người đều bỏ đi, chỉ còn lại một người ở bên mẹ đến cùng. Hình như người đó tên là Lý Hiểu Quân.
"Mẹ, ở công ty có phải có người tên Lý Hiểu Quân không?"
"Đúng rồi, cô ấy là trợ lý mẹ mới tuyển. Sao con biết?"
"À, con nghe mẹ nhắc qua. Mẹ cho con số của cô ấy nhé."
Hai mẹ con đang nói chuyện thì Trạm Lục Hành và Lưu Nhã Kỳ bước vào phòng bệnh.
Mẹ Giang Ly lập tức tươi cười, rạng rỡ như một bông hoa nở rộ.
Dù gì cũng là người từng điều hành công ty, bà rất hiểu cách đối nhân xử thế. Con cái trong nhà có thể xuề xòa, nhưng con rể tương lai hay con dâu thì phải tiếp đón tử tế.
Bà gắng hết sức lịch sự, cảm ơn hai người:
"Thật ngại quá, còn làm phiền hai con phải tới đây."
"Không sao đâu ạ, dì cứ yên tâm nghỉ ngơi." Lưu Nhã Kỳ nhanh nhẹn bước tới, đỡ bà nằm xuống.
Trạm Lục Hành giữ nụ cười trên môi, bình thản nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]