“Túi xách và quần áo của tôi!” Giang Ly vùng vẫy, cố gắng quay lại lấy đồ.
Trạm Lục Hành làm như không nghe thấy, chỉ kéo cô đi thẳng.
Đến khi cô giãy giụa quá mức, anh dừng lại, quay đầu lườm cô một cái sắc lạnh.
Ánh mắt dữ dội của anh khiến Giang Ly sợ hãi, không dám nói thêm lời nào.
Trạm Lục Hành mở cửa ghế sau, đẩy cô vào trong, rồi vòng qua phía trước ngồi vào ghế lái. Anh đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao đi trong màn đêm.
Bên trong xe, không khí im lặng đến nặng nề. Ánh đèn đường lướt qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt của Giang Ly, từng khoảnh khắc mờ ảo xen lẫn sắc vàng u tối.
Cô nghiêng đầu, len lén quan sát vẻ mặt của Trạm Lục Hành — đôi mày cau chặt, cánh mũi phập phồng, l*иg ngực rung lên những tiếng âm ỉ, như thể anh sắp nổ tung.
Tốt quá, trông anh ấy thực sự tức giận.
Vậy thì có khi anh sẽ đồng ý ly hôn nhỉ? Nếu thế thì đêm nay không uổng phí công sức.
Giang Ly thầm vui mừng trong lòng.
Khi xe đến biệt thự là căn nhà tân hôn của hai người, Trạm Lục Hành xuống xe từ ghế trước, lôi cô ra khỏi ghế sau, kéo cô vào trong nhà.
“Trạm Lục Hành! Anh làm gì vậy! Buông tôi ra! Tôi tự đi được!”
Trạm Lục Hành vẫn phớt lờ, tay anh siết chặt hơn, đến mức cô cảm giác cổ tay mình sắp bị bóp nát.
Giang Ly đau đến mức kêu oai oái, đôi giày cao gót mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3726067/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.