“Mẹ ơi, làm sao con có thể đánh cô ấy được, chỉ đùa giỡn thôi mà, đúng không?”
Cánh tay của Trạm Lục Hành vòng qua cổ Giang Ly, kéo cô áp sát vào ngực mình, thậm chí còn xoa xoa đầu cô mấy cái như thể đang thể hiện sự âu yếm.
Chứng kiến cảnh thân mật này, mẹ Giang càng sững sờ. Bà chưa từng thấy con gái và con rể có những cử chỉ gần gũi như vậy.
“Không sao đâu mẹ,” Giang Ly cố gắng cười cho mẹ yên tâm.
Dù con gái đã nói vậy, mẹ Giang vẫn không khỏi lo lắng.
“Thế... hai đứa ở lại ăn tối nhé?” Bà thăm dò hỏi.
“Không, con xin phép về trước.” Trạm Lục Hành cắt ngang, chẳng muốn ở lại thêm giây nào. Chuyện giữa anh và Giang Ly, không phải lúc này để tính sổ.
Mẹ Giang cũng không giữ lại, nhanh chóng mở cửa tiễn khách.
“Đợi đã, em sẽ đi cùng anh.” Giang Ly đột nhiên lên tiếng.
Cả mẹ và Trạm Lục Hành đều đồng loạt quay lại nhìn cô.
Đôi mắt của Trạm Lục Hành thoáng hiện chút ngạc nhiên, nhưng rồi anh nở nụ cười mang đầy ẩn ý. “Được thôi, đi nào.”
Dù không rõ chuyện gì đã xảy ra giữa con gái và con rể, mẹ Giang có linh cảm chẳng lành. Bà nắm chặt tay Giang Ly, không muốn rời.
“Mẹ, con đi đây.” Giang Ly nhẹ nhàng gỡ tay mẹ ra, rồi bước theo Trạm Lục Hành ra ngoài.
Một chiếc xe thể thao đắt tiền đang đậu ngay trước cổng.
Giang Ly mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ, cài dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-bat-mong-ly-khai/3726063/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.