Cung Dĩ Mạt ra khỏi cửa, trong lòng vẫn băn khoăn không tài nào mà hiểu nổi, thầm nhủ rốt cuộc chuyện này là thế nào....
Thôi vậy, để đợi đến khi Cung Quyết về thì hỏi hắn xem sao....
Nàng quay đầu nhìn về phía đường phố, người xe qua lại như nước, giữa lúc nàng đang không biết phải đi đâu tìm Cung Triệt, một đứa nhỏ chạy về phía nàng.
"Tiểu tỷ tỷ... có đại ca ca chờ tỷ ở Hoàn Hương các!"
Cung Dĩ Mạt cười, vuốt đầu nó rồi cho nó ít bạc vụn, sau đó, nàng đi về phía Hoàn Hương các, dọc đường còn vô cùng tò mò ngẫm nghĩ, xem ra Cung Triệt không gặp chuyện gì, chẳng qua, sau buổi triều không phải là yến tiệc xem mắt của hắn hay sao, sao giờ này hắn vẫn còn lang thang ngoài này? Mang theo một bụng đầy nghi vấn, nàng vừa đi vào, đã được người mời vào sương phòng riêng trên tầng, mà ở trong đó, Cung Triệt dường như đã chờ đợi từ lâu....
"Thái tử ca ca?!"
Cung Dĩ Mạt đặt mũ che mặt sang một bên, đi về phía cửa sổ, mà Cung Triệt cũng vừa lúc quay đầu nhìn thấy nàng, hai mắt tỏa sáng!
"Mạt Nhi......"
"Huynh vội vã tìm muội có việc gì sao?"
Cung Dĩ Mạt tò mò lại gần, chỉ thấy dưới đó là đường phố rộn ràng, người xe không ngớt, nhưng tuyệt nhiên không có gì đáng xem.
Cung Triệt không trả lời vấn đề của nàng, mà chỉ vào sạp bánh của một đôi lão phu thê bên đường, hỏi nhỏ.
"Muội đã ăn bánh của Liễu Sơn gia gia chưa? Phu thê bọn họ ở đây làm bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085204/chuong-142-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.