Rượu độc lúc trước có thể triệt tiêu kịch độc trong người nàng, lấy độc trị độc, cho nên nàng mới đau đớn đến như vậy, còn viên thuốc hắn cho nàng ăn trước khi đi, là để triệt tiêu tổn thương trong nội lực. Lúc này, nội lực trong cơ thể nàng sinh động mà tràn đầy sức lực, không có một tầng ngăn cản nào cả, bởi vậy có thể thấy, thuốc trong tay hắn thực sự không tồi đâu.
Chỉ là cái loại người âm tình bất định này, nàng cũng không bao giờ muốn gặp lại nữa!!!
Nằm hồi lâu, đột nhiên có người đi tới bên cạnh Cung Dĩ Mạt, nàng ngẩng đầu nhìn, hóa ra là Cung Quyết? Lúc này hắn mặc một thân đen tuyền, giống như muốn hòa vào trong bóng đêm. Từng bông tuyết rơi trên người hắn, dừng lại trên mặt mày lạnh nhạt, trông có vẻ tiêu điều.
"Đệ sao lại tới đây?" Nàng cố sức ngồi dậy.
Cung Quyết nhìn thấy, liền vội vàng tiến lên đỡ nàng, hơi hơi mỉm cười, đẹp đẽ giống như tinh linh, lay động lòng người.
Cung Dĩ Mạt gật đầu: "Ta không sao đâu, chỉ là hơi mệt một chút thôi."
Cung Quyết lúc này mới yên lòng, trực tiếp vươn tay bế nàng lên.
Cung Dĩ Mạt cả kinh, sau đó mới dần dần thả lỏng. Chỉ là nàng không nghĩ tới, đệ đệ nàng từ bao giờ đã trở thành một thiếu niên, có thể dễ như trở bàn tay bế nàng, cũng không cảm thấy khó khăn nữa.
Cung Quyết thực sự lớn rất nhanh, tuấn mỹ mà đĩnh đạc. Cung Dĩ Mạt vóc dáng cao gần một mét sáu tám, nhưng nàng đặc biệt nhỏ gầy, nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085188/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.