Nàng thật sự rất mệt mỏi, dọc đường đi vừa dùng khinh công lại đổi khoái mã, dường như chưa từng một lần chợp mắt. Nàng sợ rằng sau khi tỉnh lại, mình sẽ nhận được tin Cung Quyết đã chết! Mặc dù nàng tin tưởng Cung Quyết, nhưng chính nàng cũng không thể ngăn cản bản thân cảm thấy sợ hãi, lo lắng bất an đến không thể ngủ nổi. Hiện giờ, Cung Quyết đã ở ngay trước mắt, bình bình an an không một vết sứt mẻ, Cung Dĩ Mạt cuối cùng cũng có thể thả lòng toàn thân, lịm đi trong nháy mắt.
Bốn bề yên ắng, chỉ có hai người bọn họ đứng ôm nhau giữa bình nguyên mênh mông tuyết trắng! Cung Quyết tim đập thật mạnh, cuối cùng, hắn không thể kìm chế nổi bản thân, nhẹ nhàng, cúi xuống hôn nhẹ lên vầng trán của nàng...
Hắn đến cùng vẫn chưa dám quên toàn thân mình bẩn thỉu đến chừng nào, cũng may không có mùi lạ, nếu không.....hắn quả thực muốn tìm lỗ chui xuống!!!
Bình nguyên về đêm không thể ở lại lâu, nhỡ đâu có mãnh thú lui tới, Cung Quyết vội vàng ôm Cung Dĩ Mạt đi về một hướng. May mắn thay, trước khi Hoàng tỷ tới, hắn đã kịp thời phát hiện ra loại hoa màu vàng có khả năng khắc chế chướng khí, chỉ cần có loại hoa này đặt ở chỗ nghỉ ngơi, sẽ không cần lo bị chướng khí quấy nhiễu, vì vậy, Cung Quyết nhanh chóng mang Cung Dĩ Mạt rời khỏi nơi đây.
Đi ước chừng khoảng một canh giờ, Cung Quyết đi tới một vách đá dựng đứng, mà ở trong vách đá này cũng xuất hiện bụi hoa màu vàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ba-sung-nhat-chinh-vuong-qua-manh-me/4085172/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.