Cậu thấy chiếc xe tải sắp đâm trúng Giang Minh liền nhanh tay đẩy anh ra mà không suy nghĩ nhiều, may mà anh đã nhanh tay kéo cậu ôm vào lòng nên cả hai thoát chết trong gang tất
“Em có sao không!?”
Sau khi tránh được chiếc xe tải thì anh nhanh chóng kiểm tra người cậu xem có bị thương chỗ nào không mà không thèm quan tâm đến bản thân ra sao dù anh đã dùng cả cơ thể mình ôm lấy để bảo vệ cho cậu khiến cậu bất lực thở dài
“Anh à, câu đó phải để em nói mới đúng chứ”
Nói xong cậu nhẹ nhàng kiểm tra những vết trầy xước trên người anh, may mắn chỉ là những vết xước ngoài da không ảnh hưởng gì nhiều khiến cậu thở phào nhẹ nhõm
“Có đau không anh?”
"Kh-"
Anh tính nói không nhưng nhìn gương mặt nghiêm túc vì lo lắng cho mình của Giang Nam thì anh liền thay đổi câu trả lời
“Có..1 chút?”
Nghe câu trả lời của Giang Minh xong Giang Nam liền nâng tay anh rồi thổi nhẹ vào vết thương trên người anh
“Được rồi, không đau nữa..không đau nữa.”
Sở dĩ cậu làm như vậy cũng là vì học lỏm từ những người đồng nghiệp cũ, mỗi khi con họ đau là họ lại làm như vậy, dù không biết có tác dụng thật không nhưng nhìn gương mặt phấn chấn của Giang Minh sau khi cậu làm vậy cảm thấy cũng có chút gì đó..vui vẻ?
*Cảm giác mình như ông bố trưởng thành ấy*
Cậu gật gù với suy nghĩ của mình và tự cho nó là đúng, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ai-cung-sung-ai-toi/3617480/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.